10a1 Trần Quốc Tuấn High School
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

10a1 Trần Quốc Tuấn High School

10a1 TQT
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Vào Mục thông báo đăng kí để tham gia với 10a1 nhá
Top posters
»—»Ñhø¢__¶«µ†ë«—«
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
kitpro_qn
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
Admin
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
kuhieu107
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
™»cutitapvo«™
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
shigeru
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
stranger_lonely
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
nguoilamat153
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
phuongthao_354pdp
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
tht_angel9x
Chương 209: một trận ồn ào  Vote_lcapChương 209: một trận ồn ào  Voting_barChương 209: một trận ồn ào  Vote_rcap 
Latest topics
» Quyển 6 Chương 3: Khuynh thuật
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 5:02 pm

» Chương 2: Cứu Tinh
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 5:00 pm

» Chương 1: Cừu gia
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 3:41 pm

» Quyển 5 Chương 5: Phóng Sinh
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:33 am

» Quyển 5 Chương 4: Kịch Chiến
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Quyển 5 Chương 2: Quỷ Linh
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Chương 1: Cộng duc
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Quyển 4 Chương 5: Cuồng hoan
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:31 am

» Chương 4: Hồi gia (Hạ)
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:31 am

» Quyển 4 Chương 4: Hồi gia (Thượng)
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:30 am

» Chương 3: Đầu Túc (Tìm nơi ngủ trọ) (Hạ)
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:30 am

» Chương 3: Đầu Túc (Tìm nơi ngủ trọ) (Thượng)
Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:29 am


 

 Chương 209: một trận ồn ào

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin
Admin


Posts : 680
points : 6546
Points : 0
Join date : 30/11/2010
Age : 28
from : Bãi tha ma thành phố

TQT
EXP:
exp:
Chương 209: một trận ồn ào  Left_bar_bleue500/500Chương 209: một trận ồn ào  Empty_bar_bleue  (500/500)

Chương 209: một trận ồn ào  Empty
Bài gửiTiêu đề: Chương 209: một trận ồn ào    Chương 209: một trận ồn ào  I_icon_minitimeSat Dec 08, 2012 10:54 pm

Chương 209: một trận ồn ào
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: TửDương
Biên dịch: Tuduong20
Nguồn: 4vn.eu





Tại địa điểm luyện cấp, Kỳ Tiểu Giai một thân cương thiết khôi giáp, còn phía trước là 1 đám quái vật, động tác sát quái của nàng sạch sẽ tinh tế, lạc lạc hào phóng, anh tư hào sảng làm cho thiên địa thất sắc. (@_@ sát quái mà thế ah…) Hỏa hệ ma pháp sư Lăng Ngọc Nhã ở phía sau phóng thích ma pháp công kích, động tác ưu nhã mỹ luân, hai người hợp thành một bộ đôi tuyệt vời.

Mỹ nhân cùng cảnh đẹp như thế, nên chăng tâm tình vui vẻ, nhưng mà hai người mỹ nhân đều là một bộ mặt bất đắc dĩ, chẳng những không có vẻ tươi cười, hơn nữa có chút vô tinh, hào khí có chút trầm muộn.

Còn không có cách nào liên lạc được với ta, các nàng căn bản không có cái gì hảo tâm tình, sát quái thăng cấp chỉ là giết thời gian, tất cả quái vật phía trước đều là không quan tâm, chánh thức tập trung chú ý chính là kênh dùng để pm, chờ đợi ta phản hồi liên lạc với các nàng.

"Ngọc Nhã, còn không có liên lạc được với Lâm Phong sao? Nếu không để ta ra điện thoại cho hắn, làm gì mà lâu như vậy chứ?."

Kỳ Tiểu Giai nóng lòng... nhịn không được nêu ý kiến, huống chi nhìn vẻ mặt của Lăng Ngọc Nhã như vậy, làm cho nàng sắp không chịu được nổi giận với hắn.

"Lâm Phong đang làm nhiệm vụ, không nên ảnh hưởng hắn."

Lăng Ngọc Nhã bất đắc dĩ thấp giọng nói, từ khi tiến vào du hí đến bây giờ, đã sắp mười người giờ. Nàng cơ hồ cách 20 phút tựu pm cho ta một lần tin tức, nhưng mà đến bây giờ chính, vẫn không có có ta tin tức hồi đáp, hệ thống thì luôn phát ra thông báo.

"Đinh đông, đối tượng nhận mật ngữ bây giờ đang ở một không gian bị phong ấn, phải hoàn thành một cái ẩn tàng nhiệm vụ, không cách nào tiếp nhận thông tin pm, xin hãy liên lạc lại sau."

"Tiểu Giai, vậy… hay là ngươi thử gọi điện thoại cho hắn xem."

Nếu không phải sợ ảnh hưởng đến việc ta làm nhiệm vụ, Lăng Ngọc Nhã đã sớm đã điện thoại cho ta rồi. Bất quá, đã lâu như vậy mà không có tin tức của ta, không biết nhiệm vụ của ta là như thế nào, Lăng Ngọc Nhã có điểm bất an, kỳ thật tâm tình nàng vẫn chưa từng an tĩnh.

"Nếu như vậy, chúng ta hay là không nên ảnh hưởng hắn."

Kỳ Tiểu Giai anh khí bức người, trên khuôn mặt đột nhiên lộ ra một tia đỏ ửng, thẹn thùng cúi đầu ra sức chém quái. Chẳng lẻ tiểu thư Lăng Ngọc Nhã biết ý nghĩ trong lòng nàng, mặc dù bình thường anh tư bộc phát (lạnh lùng ít nói), khí chất cương ngạnh, nhưng mà bị người ta nói trúng nội tâm, Kỳ Tiểu Giai khó giữ được liền lộ ra bộ dáng tiểu nữ nhân thẹn thùng.

"Tiểu Giai, Lâm Phong phản hồi tin tức rồi, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ."

Lăng Ngọc Nhã nũng nịu kinh hô một tiếng, dung nhan thiên tiên sâu kín đột nhiên tiếu ngữ doanh doanh, giống như trăm hoa lai phóng, thật sự là xinh đẹp vô cùng.

"Thật không?"

"Nhưng mà Tiểu thư, nhanh công kích một chút, ta còn đang dẫn dụ quái nè!"

Kỳ Tiểu Giai tức giận đến nhíu mày, nàng đang hấp dẫn mấy tên quái vật, tiểu thư Lăng Ngọc Nhã lại chỉ lo cao hứng, chỉ nghĩ đến cái tên Lâm Phong ... đại sắc lang kia, lại quên công kích, đem nàng đang khổ cực bỏ quên mất.

"Tiểu Giai, xin lỗi."

Lăng Ngọc Nhã nhanh chóng phát ra công kích, tiêu diệt hoàn toàn đám quái vật, làm nũng đi tới Kỳ Tiểu Giai bên cạnh.

"Tiểu Giai, bị quái vật bao vây thôi mà, thôi tha cho ta đi, Lâm Phong đang ở truyền tống điểm chờ chúng ta kìa."

Lăng Ngọc Nhã làm bộ mặt quỷ, cùng Kỳ Tiểu Giai chạy ra xa một đoạn, sau đó sử dụng [Hồi Thành Quyển], một trận quang mang lóe lên, 2 nàng về tới Thiên Long thành.

Đi ra truyền tống điểm, 2 nàng lập tức thấy một người mang theo thỏ tử diện tráo, mặc khôi giáp uy vũ của kỵ sĩ hướng truyện tống điểm chạy tới. Trước đó ta đã nói qua trang phục với các nàng, Lăng Ngọc Nhã nhận ra ta chính là kỵ sĩ Thạch Đầu Thành, hay chính là Lâm Phong.

Lăng Ngọc Nhã tiếu ngữ doanh doanh, vừa muốn tới chào hỏi ta, lại nghe truyền đến vài tiếng kinh hô.

"Mỹ nữ!"

"Siêu cấp mỹ nữ a!"

Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai bởi vì vội vàng trở về thành nên quên mang diện tráo, dung nhan tuyệt thế hiện ra trước mặt mọi người, hơn nữa vẻ mặt tươi cười, tựa như ngàn hoa đua nở, lập tức hấp dẫn ánh mắt mấy ngoạn gia xung quanh truyền tống điểm.

Theo hai tiếng kinh hô, ngoạn gia bên cạnh truyền tống điểm nhất thời quay mặt về phía Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai nhìn lại, nhìn truyền tống điểm đột nhiên xuất hiện hai người mỹ nhân, ngoạn gia bốn phía nhất thời kinh hô cả lên, khiến cho nơi đây diển ra một trận kịch liệt ồn ào.

"Lâm Phong ."

Nhìn ngoạn gia lộn xộn xung quanh, Lăng Ngọc Nhã mặt mày nhíu lại, cực kỳ chán ghét, cũng may ta cách nàng không xa, thông qua mật ngữ kêu ta một tiếng, lập tức cùng Kỳ Tiểu Giai chạy tới bên ta, hướng ta gắt gao nắm lấy tay ta.

"Chạy!"

Ta hồi phục một tiếng, thuận thế một tay kéo bàn tay mềm mại của Lăng Ngọc Nhã, tay kia tự nhiên nắm lấy tay Kỳ Tiểu Giai, cấp 2 mỹ nhân cảm giác an toàn, đem ngọc thủ các nàng nắm chặt trong lòng bàn tay, hướng phía hào trạch của ta chạy đi.

Nhìn mấy ngoạn gia quá điên cuồng, nếu không chạy nhanh rời nơi này, khẳng định bị kẹt lại ở dây mất.

"Ta kháo! Cái... tiểu tử kia là ai, cũng dám phách chiếm cả hai mỹ nữ, quá kiêu ngạo rồi."

Có mấy người ngoạn gia chẳng biết trời cao đất rộng nhìn chúng ta thân mật, thân ảnh hai mỹ nữ nhu thuận ỷ ôi với ta, hai mắt ghen ghét sắp toát ra tia lửa.

"Cũng chiếm được hai tuyệt thế mỹ nữ tuyệt vời kia, thật sự là hạnh phúc. Chỉ là hình như người ngoạn gia mang theo thỏ tử diện tráo kia có điểm quen thuộc, ở nơi nào đó đã gặp qua hắn thì phải."
Cũng có ngoạn gia hâm mộ vô cùng.

"Ta cũng thấy có chút quen mắt."

"Được rồi! Kỵ sĩ mang theo thỏ tử diện tráo không phải là lần trước cái...kia, cái...kia mang theo một lớn một nhỏ hai mỹ nữ ngoạn gia sao? Cái...kia… đại mỹ nữ cổ điển văn nhã, tiểu mỹ nữ thanh thuần đáng yêu, lớn lên thật sự là làm cho lòng người rung động, ta ấn tượng rất sâu khắc mà."

"A, đúng vậy. Ngươi nói ta nhớ ra rồi, chính là kỵ sĩ này mang theo thỏ tử diện tráo, ta lúc ấy bị hai người mỹ nữ kia làm cho mê mẩn, mới không có chú ý tới này kỵ sĩ nọ, vậy hăn chính là kỵ sĩ này."

"Mẹ nó, có thể có được một mỹ nữ như vậy đã bất phàm rồi, thế mà tên kỵ sĩ này cũng chiếm được bốn người, thật sự là không công bình, có phải hay không là người quan trọng(Vip) a! Các ngoạn gia nhất thời ghen ghét cả lên, trong lúc nhất thời cất lời thóa mạ.

"Lão Đại, kỵ sĩ này ta cũng nhìn quen mắt, ngươi xem khôi giáp trên người hắn, cùng với khí chất ấy, như thế nào chúng ta vừa rồi tại Hắc Thạch Tháp tầng 3 gặp phải con… kỵ sĩ BOSS kia không sai biệt lắm, hơn nữa cũng có cái... thỏ tử diện tráo hình như giống nhau."

Một cái ngoạn gia ngạc nhiên hướng người lão Đại bên cạnh nói đến.

"Đúng rồi, lão Đại. [Sủng Vật bài hành bảng] - đệ nhất danh sủng vật chính là [Ma Yểm Phi Long Câu], hình như cùng với tọa kỵ của kỵ sĩ BOSS trong Hắc Thạch Tháp tầng 3 kia... tương soa không lớn." Mặt khác một người ngoạn gia bắt đầu phân tích tình hình.

"Lão Đại, chẳng lẻ tại Hắc Thạch Tháp gặp phải... không phải là BOSS, mà là kỵ sĩ mang theo thỏ tử diện tráo này, thần thú [Ma Yểm Phi Long Câu] chính là tọa kỵ của hắn."

"Ân, ta xem không sai biệt lắm, nhưng mà nếu thật sự là kỵ sĩ mang theo thỏ tử diện tráo, chúng ta tại Hắc Thạch Tháp tầng 3 đã công kích hắn, hắn như thế nào có thể sử dụng [Hồi Thành Quyển] chạy trốn được, ta xem có chút vấn đề."

Ngoạn gia được xưng là lão Đại trầm tư một lát nhưng không thể lí giải, cuối cùng kêu lên một tiếng.

"Đi, chúng ta đi hồi báo cho chủ nhân."

Bọn này chính là mấy ngoạn gia thất bại bị giết chết tại Hắc Thạch Tháp tầng 3, vội vã hướng phía tây nam Thiên Long thành bước đi.

Ài!

Trang bị uy vũ, khí chất đặc biệt, có duyên với mỹ nhân, thực lực cường hãn, hơn nữa có tọa kỵ là thần thú cấp bậc, rốt cục đem ta bán đứng, làm cho ngoạn gia dần dần bắt đầu nhận thức đến ta.

Không có biện pháp, có những người, tựa như là trong ánh lửa trong bóng tối (nv: huỳnh hỏa trùng??? con j vậy? đom đóm ah?), vĩnh viễn phát ra ánh sáng chói mắt, căn bản không cách nào ẩn thân, không cách nào che dấu được.

Like
Kho truyện kiếm hiệp
Kho truyện sắc hiệp
Kho truyện tiên hiệp
Trả lời kèm trích dẫn Đưa vào blog Cám ơn
18/09/2010 10:41 AM #216
hoatigon
Quản kho

Gia nhập
Apr 2010
Bài gởi
12,791
Mã thành viên
97434
Downloads
83
Uploads
0
Xu
0.00 (Tặng Xu)
Cám ơn
21
Được cám ơn 1,144 lần
Võng Du Phong Lưu Kị Sĩ

chương 210: chí tiện tắc vô địch
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: Tử Dương
Biên dịch: Vịt Bầu
Nguồn: 4vn.eu
Vì Đây Là Bản Dịch Đầu Tay Anh Em Thông Cảm Nhá ^^



Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, ta nắm tay Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai hai đại mỹ nữ chạy một mạch, nhanh chóng trở lại phủ lệ của ta.

Lăng Ngọc Nhã không hề cự tuyệt, cứ để mặc cho ta lôi kéo, bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng chẳng những để yên cho ta nắm, hơn nữa khi đi vào phủ lệ, cơ hồ tựa hẳn vào vai ta, ỷ lại vô cùng, từ người nàng tỏa ra một hương thơm thật nhẹ nhàng.

Khi thấy ta cởi bỏ [Đô Đô Thỏ diện tráo], lộ ra khuôn mặt thật của mình, Lăng Ngọc Nhã càng trở nên yên lặng, im lặng ngồi sát bên cạnh ta.

Trải qua lần trước ước hội cùng Lăng Ngọc Nhã, cùng tiếp xúc thân mật bên hồ hoa sen, ta đã thoáng cảm nhận được cái gì đó, nhưng không rõ ràng lắm, lại chẳng dám nói ra. Có điều, cảm giác này của ta với Lăng Ngọc Nhã hình như có chút nhớ nhung, giống như cảm giác ta thầm giấu kín trong nội tâm hồi chúng ta mới quen nhau.

Lăng Ngọc Nhã ở bên cạnh ta, ta cảm thấy rất thoải mái ! Không hề thấy một chút nào xấu hổ.

Kỳ Tiểu Giai ở bên kia lại rất khẩn trương, thân thể nàng run nhè nhẹ, phảng phất như một chú chim nhỏ đang ríu rít hoảng sợ, nàng muốn rút ngọc thủ về, nhưng lại bị ta nắm chặt lấy không buông, bàn tay nhỏ bé mềm mại không cử động nên đành mặc cho ta cầm lấy, trong lòng lại đang thấy rất hỗn loạn.

Kỳ Tiểu Giai muốn chạy trốn lại không được, tâm trạng mâu thuẫn khiến khuôn mặt trở nên ngượng ngùng, phảng phất như chảy ra nước, phối hợp với bộ giáp anh khí tạo thành một loại hấp dẫn kỳ lạ, thật sự là thẹn thùng mê người.

Kỳ Tiểu Giai cũng nghe lời, hơn nữa còn thẹn thùng như vậy thật sự là ngoài dự liệu của ta .

Đáng tiếc sau khi tiến vào phủ lệ, Kỳ Tiểu Giai phát hiện ta đang mê mẩn nhìn nàng, nàng hoảng hốt, nghĩ đến mình không thể nào nhận thua trước mặt một tên sắc lang như ta, không thể nào để bị sắc lang ta khi dễ, nên rốt cuộc nàng dùng sức rút tay về, không để mặc cho ta nắm nữa, lại khôi phục lại thói quen thường ngày của nàng, trợn mắt trừng mắt ta.

Bởi vì nhất thời bối rối, mặt dù cho sắc lang ta nắm lấy tay nàng, mặc dù Kỳ Tiểu Giai làm ra vẻ rất tức giận, nhưng giờ tim nàng lại đập "Thình Thịch" không ngừng, cảm thấy rất xấu hổ.

Đàn bà thật sự là nói thay đổi là thay đổi ngay được, vẻ mặt biến hóa cũng quá nhanh , hôm nay thật khó mà được vui vẻ, đang muốn Kì Tiểu Giai ngoài tâm sự, Lâm Ngọc Nhã lại hâm mộ mở miệng nói:

"Lâm phong, tòa phủ lệ hào hoa này là của ngươi sao??"
"Ta mới mua ."
Ta xấu hổ cười.
"Mặc dù phủ lệ này rất hào hoa, nhưng mà khu vực tòa phủ lệ này cũng là độc nhất vô nhị, dựa theo nói về giá cả bây giờ , ít nhất cũng muốn mua cũng phải năm ngàn vạn lần nhân dân tệ mới có thể mua được."
Hệ thống đổi mới , ngoạn gia có thể tự mua lấy 1 căn nhà nhỏ hoặc phủ lệ riêng, bang phái có thể tự mua 1 lãnh thổ riêng, nhưng mà giá cả cũng thật là biến thái, 1 phủ lệ kém cỏi nhất cũng đến hơn một trăm vạn nhân dân tệ, bình thường ngoạn gia căn bản không cách nào hưởng thụ như vậy.
Mà phòng của ta ở, phía trước thiên long thành sân, chẳng những hào hoa, diện tích lại rất lớn, dù chỉ là một khu đất tốt, nhưng lại đắt tiền nhất trên hệ thống, một trong phòng xa hoa, hơn nữa lại còn ko thương phẩm vô giá

"thật là tốt ngươi làm nhiệm vụ được thưởng a "
"Lâm phong, ngươi vừa rồi làm nhiệm vụ gì, mà lâu như vậy, hơn nữa ta không thể pm cho ngươi."
Nói đến nhiệm vụ, Lăng Ngọc Nhã lập tức nghĩ đến vừa rồi cái...kia nhiệm vụ, thật sự là làm cho nàng thống khổ, trong lúc nhất thời, lòng hiếu kỳ chiến thắng bỏ qua hết thảy , ngồi ở bên cạnh ta, si ngốc nhìn ta.
" Ngọc Nhã, em và tiểu giai cùng chơi với nhau đi, anh có công chuyện phải làm rồi ."
Ta đắc ý dương dương tự đắc đứng lên,
"Cái gì là nhiệm vụ, sẽ không phải đi tán mỹ nữ nữa ak ?"
Kỳ Tiểu Giai thật vất vả yên tĩnh trở lại, nhìn ta đắc ý , nàng sẽ không để im như vậy, , nhân cơ hội đả kích.
"Nhiệm vụ lớn nhất của ta hiện giờ là tán gái."
"Ta hướng Kỷ Tiểu Giai to gan nói những lời này với nàng.
, cũng nhìn Kỳ Tiểu Giai trợn mắt, rất lưu sung sướng nói ra.
Không biết Kỳ Tiểu Giai tại sao mỗi lần đả kích ta, luôn luôn cho ta là 1 loại quỷ quyệt . rất hoa tâm và là 1 đại sắc lang, điểm ấy ta cũng thừa nhận, ta rất hoa tâm, ta là sắc lang, nhưng mà ta ánh mắt rất cao, không phải là mỹ nữ như Lý đồng, Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai thì ta cũng không thèm để ý
"Ngươi......"
Quả nhiên không ra sở liệu, ta vô sỉ trả lời để cho Kỳ Tiểu Giai không biết như thế nào hồi phục, chỉ có thể càng thêm trợn mắt nhìn ta, khuôn mặt càng thêm tức giận, nhưng mà đối với nàng ta công khai thừa nhận, nàng không có có chút biện pháp, bất quá,nàng tuy nói không lại nhưng lại càng thêm thẹn thùng .
Thật sự là ứng với một câu nói: nhân chí tiện tắc vô địch.
"Lâm phong, là ngươi mở ra phong ấn."
Ta đang muốn tiếp tục đùa giỡn Kỳ Tiểu Giai, nhưng mà bên này Lăng Ngọc Nhã lập tức phản ứng, giật mình hướng ta thét lên, cắt đứt liễu ta tư lộ.
"Thông minh., cho các ngươi xem ta thu hoạch tại hơi nước điện
Một chân cười gian, ta bả hơi nước điện trung chiến lợi phẩm nhất kiện thần khí, đặt ở trên bàn để cho Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai hâm mộ một phen, hai người bọn họ lập tức trợn mắt há hốc mồm, đặc biệt thể hiện thần khí cùng ma khí để cho hai người xem thật bọn họ không dám tin tưởng vào con mắt các nàng .
"Lâm phong, ngươi hiện giờ bao nhiêu cấp?"
"Lâm phong, ngươi hiện giờ bao nhiêu cấp ?"
Lăng ngọc nhã và kỳ tiểu giai gần như hỏi ta cùng một lúc, đặc biệt là kỳ tiểu giai, quả thật nàng không dám tin tưởng ta khủng như vậy. Một đại sắc lang không có chí cầu tiến, chẳng muốn chịu trách nhiệm lại có thể thu hoạch được nhiều như vậy, bởi vì trong số lượng hơn mười kiện trang bị hoàng kim thì đã có hơn nửa là trang bị thần khí bốn mươi cấp rồi.
Bốn mươi cấp trang bị, chỉ có trên bốn mươi cấp quái vật mới có thể động đến,
Lăng Ngọc Nhã tràn ngập kính nể cùng tự hào nhìn ta, làm cho ta rất cao hưng, Kỳ Tiểu Giai không dám tin tưởng nhìn ta.
"Hắc hắc....."
Ta tiếp tục cười gian, sau đó khoa trương, kể về mình .
"ta là người nhân ái, chính mình ta có sủng vật đứng hàng thứ nhất bảng đệ nhất sủng vật đen sẫm không chết kim điêu vương, chính mình ta có siêu cấp thần kỵ ma yểm rồng bay câu, (Vương giả) Cấp bậc đứng hàng thứ bảng đệ nhất ba mươi mốt cấp hoàng gia kỵ sĩ ."
Ta vừa nói vừa gọi về ra ta sủng vật đen sẫm không chết kim điêu vương cùng siêu cấp thần kỵ ma yểm rồng bay câu, hơn nữa xoay người kỵ tại liễu ma yểm rồng bay câu trên lưng.
Mặc dù (Vương giả) Không cho phép ngoạn gia tại thành thị cưỡi ngựa, nhưng mà tại ta có phủ lệ riêng, nên không có hạn chế.
Trong lúc nhất thời, kỵ tại ma yểm rồng bay lên trên,trước, đáp phối trứ đen sẫm không chết kim điêu vương, ta khí chất đột nhiên xảy ra thay đổi, một bộ uy phong lẫm liệt ,hình dáng thoạt nhìn hoàn thân có chút uy mãnh cùng bất phàm, ít nhất Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai đã hoàn toàn si ngốc đến ngây người.

Like
Kho truyện kiếm hiệp
Kho truyện sắc hiệp
Kho truyện tiên hiệp
Trả lời kèm trích dẫn Đưa vào blog Cám ơn
18/09/2010 10:41 AM #217
hoatigon
Quản kho

Gia nhập
Apr 2010
Bài gởi
12,791
Mã thành viên
97434
Downloads
83
Uploads
0
Xu
0.00 (Tặng Xu)
Cám ơn
21
Được cám ơn 1,144 lần
Võng Du Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 210: Mặt dày vô địch
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: Tử Dương
Biên dịch: Tuduong20
Nguồn: 4vn.eu






Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, ta nắm tay Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai hai đại mỹ nữ chạy một mạch, nhanh chóng trở lại phủ lệ (hào trạch) của ta.

Lăng Ngọc Nhã không hề cự tuyệt, cứ để mặc cho ta lôi kéo, bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng chẳng những để yên cho ta nắm, hơn nữa khi đi vào phủ lệ, cơ hồ tựa hẳn vào vai ta, ỷ lại vô cùng, từ người nàng tỏa ra một hương thơm thật nhẹ nhàng.

Khi thấy ta cởi bỏ [Đô Đô Thỏ diện tráo], lộ ra khuôn mặt thật của mình, Lăng Ngọc Nhã càng trở nên yên lặng, im lặng ngồi sát bên cạnh ta.

Trải qua lần trước ước hội cùng Lăng Ngọc Nhã, cùng tiếp xúc thân mật bên hồ hoa sen, ta đã thoáng cảm nhận được cái gì đó, nhưng không rõ ràng lắm, lại chẳng dám nói ra. Có điều, cảm giác này của ta với Lăng Ngọc Nhã hình như có chút nhớ nhung, giống như cảm giác ta thầm giấu kín trong nội tâm hồi chúng ta mới quen nhau.

Lăng Ngọc Nhã ở bên cạnh ta, ta cảm thấy rất thoải mái ! Không hề thấy một chút nào xấu hổ.

Kỳ Tiểu Giai ở bên kia lại rất khẩn trương, thân thể nàng run nhè nhẹ, phảng phất như một chú chim nhỏ đang ríu rít hoảng sợ, nàng muốn rút ngọc thủ về, nhưng lại bị ta nắm chặt lấy không buông, bàn tay nhỏ bé mềm mại không cử động nên đành mặc cho ta cầm lấy, trong lòng lại đang thấy rất hỗn loạn.

Kỳ Tiểu Giai muốn chạy trốn lại không được, tâm trạng mâu thuẫn khiến khuôn mặt trở nên ngượng ngùng, phảng phất như chảy ra nước, phối hợp với bộ giáp anh khí tạo thành một loại hấp dẫn kỳ lạ, thật sự là thẹn thùng mê người.

Kỳ Tiểu Giai cũng nghe lời, hơn nữa còn thẹn thùng như vậy thật sự là ngoài dự liệu của ta.

Đáng tiếc sau khi tiến vào phủ lệ, Kỳ Tiểu Giai phát hiện ta đang mê mẩn nhìn nàng, nàng hoảng hốt, nghĩ đến mình không thể nào nhận thua trước mặt một tên sắc lang như ta, không thể nào để bị sắc lang ta khi dễ, nên rốt cuộc nàng dùng sức rút tay về, không để mặc cho ta nắm nữa, lại khôi phục lại thói quen thường ngày của nàng, trợn mắt trừng mắt ta.

Bởi vì nhất thời bối rối, mặt dù cho sắc lang ta nắm lấy tay nàng, mặc dù Kỳ Tiểu Giai làm ra vẻ rất tức giận, nhưng giờ tim nàng lại đập "Thình thịch" không ngừng, cảm thấy rất xấu hổ.

Đàn bà thật sự là nói thay đổi là thay đổi ngay được, vẻ mặt biến hóa cũng quá nhanh, hôm nay thật khó mà được vui vẻ, đang muốn true chọc Kì Tiểu Giai một chút, Lâm Ngọc Nhã lại hâm mộ mở miệng nói:

"Lâm phong, tòa phủ lệ hào hoa này là của ngươi sao??"

"Ta thật sự không mua nổi nó đâu." Ta xấu hổ cười nói.

"Mặc dù tòa hào trạch này chỉ là một toà nhà trong du hí, nhưng mà địa điểm này cùng với trang tu của nó cũng là độc nhất vô nhị, dựa theo tình hình diển đàn mà nói ít nhất cũng phải 5000 vạn nhân dân tệ mới có thể mua được."

Sau khi hệ thống đổi mới, ngoạn gia có thể tự mua lấy 1 căn nhà nhỏ hoặc phủ lệ riêng, bang phái có thể tự mua 1 lãnh thổ riêng, nhưng mà giá cả cũng thật là biến thái, 1 phủ lệ kém cỏi nhất cũng đến hơn một trăm vạn nhân dân tệ, ngoạn gia bình thường căn đemn không cách nào hưởng thụ như vậy.

Mà hào trạch này của ta, phía trước mặt là một vùng sân rộng lớn của Thiên Long thành. Nó chẳng những hào hoa, hơn nữa diện tích cực lớn, chính là một trong những toà nhà đắt tiền nhất, xa hoa nhất trong du hí, tuy nhiên là có tiền nhưng chưa chắc đã mua được nó.

"Nó là phần thuởng của ta, lúc truớc hoàn thành 1 cái nhiệm vụ nên hệ thống thưởng cho ta cái hào trạch này."

"Lâm phong, ngươi vừa rồi làm cái nhiệm vụ gì vậy, sao lại lâu như vậy, hơn nữa không thể phát tống tin tức (pm) cho ngươi."

Nói đến nhiệm vụ, Lăng Ngọc Nhã lập tức nghĩ đến vừa rồi cái... nhiệm vụ kia, thật sự là làm cho nàng lo lắng (nv: thống khổ), trong lúc nhất thời, lòng hiếu kỳ chiến thắng hết thảy, ngồi ở ta bên cạnh, si ngốc nhìn ta hỏi.

"Ngọc Nhã, ngươi cùng Tiểu Giai cũng biết đó, nhiệm vụ của ta vừa rồi cũng có thông báo kìa."

Ta đắc ý dương dương đáp, lần hành động này tại Thuỷ Vụ Điện nguy hiểm vạn phần, đáng giá để ta khoe khoang một phen, huống chi là ở trước mặt hai người mỹ nữ thế này.

"Cái nhiệm vụ gì, sẽ không phải đi cua mỹ nữ sao?"

Kỳ Tiểu Giai thật vất vả mới yên tĩnh trở lại, nhìn ta bộ dáng đắc ý dương dương, nàng lại không thói quen nhìn thấy ta kiêu ngạo, nhân cơ hội đả kích ta.

"Cua ngươi có tính không, nhưng mà đó là nhiệm vụ lớn nhất trước mắt của ta a."

Ta cười hắc hắc, lớn mật hướng trứ Kỳ Tiểu Giai phát ra pm, có lẽ những lời này của ta đã có từ lâu, lần này cũng dám trước mặt Kỳ Tiểu Giai đang trợn mắt, rất sung sướng nói ra.

Không biết Kỳ Tiểu Giai tại sao mỗi lần đả kích ta, luôn nhận cho ta là một tên quỷ hoa tâm, là đại sắc lang. Điểm ấy ta cũng có chút thừa nhận, ta rất hoa tâm, ta là sắc lang, nhưng mà ánh mắt của ta rất cao, không phải là mỹ nữ như Lý Đồng, Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai, ta cũng không thèm quan tâm.

"Ngươi......"

Quả nhiên không ngoài sở liệu, câu trả lời vô sỉ của ta làm cho Kỳ Tiểu Giai không biết như thế nào đáp lại, chỉ có thể càng thêm trợn mắt nhìn ta, càng thêm tức giận. Nhưng mà đối với sự công khai thừa nhận vô sỉ của ta, nàng thật không có biện pháp nào, bất quá, nàng lại có chút thẹn thùng.

Thật sự là ứng một câu nói: người mặt dày mới là vô địch.

"Lâm phong, là ngươi mở ra phong ấn Thuỷ Vụ Điện sao?"

Ta đang muốn tiếp tục đùa giỡn Kỳ Tiểu Giai, nhưng mà bên này Lăng Ngọc Nhã lập tức phản ứng tới, giật mình hướng ta thét lên, cắt đứt lời nói của ta.

"Thông minh. Để thưởng sự thông minh này, cho các ngươi nhìn xem thu hoạch của ta tại Thuỷ Vụ Điện."

Một trận cười gian, ta đem chiến lợi phẩm tại Thuỷ Vụ Điện nhất nhất đem ra, đặt ở trên bàn để cho Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai hâm mộ một phen. Lập tức hai người bọn họ trợn mắt há hốc mồm, đặc biệt là còn có thần khí cùng ma khí làm cho hai người bọn họ không dám tin tưởng con mắt của mình, cái này không phải chỉ có trong truyền thuyết gì gì đó sao?

"Lâm phong, ngươi bao nhiêu cấp?"

"Lâm phong, ngươi bao nhiêu cấp?"

Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai cơ hồ đồng thời hướng ta hỏi, đặc biệt là Kỳ Tiểu Giai, quả thực không dám tin tưởng ta lại có thể thu hoạch lớn như vậy. Không ngờ tên đại sắc lang không có ý chí cầu tiến, không có một chút trách nhiệm này cũng có thể thu hoạch khủng bố đến thế. Bởi vì trong đó có 10 kiện hoàng kim trang bị, mà quá một nửa là 40 cấp trang bị.

40 cấp trang bị, chỉ có quái vật hơn 40 cấp mới có thể bạo ra, như vậy phải bằng thực lực chân chính cùng 40 cấp quái vật đại chiến mới có được.

Lăng Ngọc Nhã tràn ngập kính nể cùng tự hào nhìn ta, cùng ta cao hứng, Kỳ Tiểu Giai lại không dám tin tưởng nhìn ta, nhưng khó có thể lộ vẻ tươi cười.

"Hắc hắc....."

Ta tiếp tục cười gian, sau đó tiếp tục khoa trương, chẳng biết liêm sỉ giới thiệu về bản thân mình.

"Bỉ nhân chính là nhân kiến nhân ái, xa kiến xa tái, hoa kiến hoa khai.(người thấy người yêu, xe thấy xe tránh, hoa thấy hoa nở - ko bít đúng ko? Ai hỉu xin dịch giùm@@). Chính là chủ nhân của [sủng vật bài hành bảng] - đệ nhất danh -[Hắc ám Bất tử Kim Điêu Vương], là chủ nhân của siêu cấp thần kỵ [Ma Yểm Phi Long Câu], Thập đại cao thủ bài hành bảng trong [Vương giả] chiếm đệ nhất danh- 31 cấp Hoàng Gia kỵ sĩ Thạch Đầu Thành."

Ta vừa nói, một bên triệu hồi đám sủng vật [Hắc ám Bất tử Kim Điêu Vương] cùng siêu cấp thần kỵ [Ma Yểm Phi Long Câu], hơn nữa còn xoay người tiêu sái ngồi lên trên lưng [Ma Yểm Phi Long Câu].

Mặc dù (Vương giả) không cho phép ngoạn gia trong thành mà cưỡi ngựa, nhưng mà trong hào trạch của ta lại không có hạn chế này.

Trong lúc nhất thời, ta cưỡi trên [Ma Yểm Phi Long Câu], phối hợp với [Hắc ám Bất tử Kim Điêu Vương] uy phong trước mặt, khí chất ta đột nhiên xảy ra thay đổi, một bộ dáng uy phong lẫm liệt, thoạt nhìn thật là có chút uy mãnh bất phàm, ít nhất Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai đã hoàn toàn ngây người, chăm chú nhìn ta.

Like
Kho truyện kiếm hiệp
Kho truyện sắc hiệp
Kho truyện tiên hiệp
Trả lời kèm trích dẫn Đưa vào blog Cám ơn
18/09/2010 10:41 AM #218
hoatigon
Quản kho

Gia nhập
Apr 2010
Bài gởi
12,791
Mã thành viên
97434
Downloads
83
Uploads
0
Xu
0.00 (Tặng Xu)
Cám ơn
21
Được cám ơn 1,144 lần
Võng Du Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 211: mâu thuẫn khi nhận thưởng.
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: Tử Dương
Biên dịch: Tuduong20
Nguồn: 4vn.eu






Kế tiếp, trong sự mãnh liệt yêu cầu của 2 người mỹ nữ, trong ánh mắt si mê của hai nàng, ta đại khái tự thuật lại tiến trình của ta trong (Vương giả).

Truyền kỳ kinh nghiệm, đôi lúc nhận lấy không ít than thở, bất quá, làm cho ta vui mừng cũng là trong lúc ta kể, Kỳ Tiểu Giai cũng không có tiếp tục đả kích ta, cái này hơi khó hiểu, nhưng thật ra làm cho ta mừng rỡ dị thường.

Khi ta tự thuật xong, Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai hai người mỹ nữ sớm đã hoa cả mắt, choáng váng cả đầu, thiếu chút nữa tưởng rằng mình đang nằm mơ, đặc biệt là tin ta có được Sủng vật Phi Long Thánh Kị Sĩ - Lỵ An Nhã, câu chuyện đã hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt 2 mỹ nhân, các nàng không dám tin tưởng ta lại có đựơc những kinh nghiệm thần kỳ như thế.

"Ngọc Nhã, ta bây giờ phải đi giao phó nhiệm vụ Thiên Long huân chương, ngươi cùng Tiểu Giai muốn đi theo không?" Thu hồi toạ kị cùng sủng vật, ta hướng hai mỹ nhân phát ra lời mời.

"Hảo a, chúng ta muốn đi!"

Cùng với hai đại mỹ nhân đồng hành, chúng ta dùng truyền tống điểm, đi tới kỵ sĩ chi thành - Thiên Mã Thành, hướng phía Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi đi tới giao phó nhiệm vụ, nhân tiện lĩnh ban thưởng của nhiệm vụ luôn.

"Thạch Đầu Thành, rốt cục cũng đợi được ngươi trở lại, là ngươi giải trừ phong ấn Thuỷ Vụ Điện phải không? Ngươi đã lấy được thần khí [Long Mã Cầm] chưa?"
Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi xa xa nhìn thấy ta, nhanh chóng cùng ta chào hỏi, sau khi hệ thống phát ra thông báo phong ấn Thuỷ Vụ Điện được giải trừ, hắn tựu đứng ngồi không yên, luôn chờ đợi tin tức của ta.

"Mã tướng quân, ta đã làm việc thì ngươi yên tâm. Chuyện đại nhân giao phó, ta tự nhiên liều mạng hoàn thành."

Nói xong, ta lập tức đem thần khí [Long Mã Cầm] giao ra.

"[Long Mã Cầm], quả nhiên là thần khí [Long Mã Cầm]!"

Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi nhanh tay tiếp nhận thần khí [Long Mã Cầm]. Nước mắt uông uông vuốt ve thần khí [Long Mã Cầm], có thể thấy được tâm tình phi thường kích động của hắn.

Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi thật vất vả mới dừng lại đợt kích động mênh mông này, lại lần nữa cẩn thận quan sát ta một phen, thật không dám tin tưởng ta cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Nhiệm vụ khó khăn này, là nhiệm vụ đã tồn tại hơn 1000 năm, không biết làm cho bao nhiêu nhân tài kiệt suất cùng với thiên tài Ma tộc táng thân trong đó, nói thật, lúc giao nhiệm vụ hắn hoàn toàn không có bao nhiêu hy vọng, nhưng mà không ngờ ta lại hoàn thành đựơc, Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi bắt đầu cảm khái.

"Thạch Đầu Thành, chúng ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi. Ngươi không hổ là (Vương giả) tứ bảng đệ nhất cao thủ, cũng thành công thu hồi [Long Mã Cầm]. Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên, Trường Giang sóng sau xô sóng trước. Một đời mạnh hơn một đời cường."

Ta kháo. Cái này là đương nhiên, không cần ông vỗ mông ngựa (chém gió)!

Nói về vỗ mông ngựa, ta đây chính là cao thủ đó nha, ta đã quyết định rồi, để xem phong thưởng tựu như thế nào. Một cái kim tệ cũng đừng nghĩ ta bỏ qua.

Cũng may Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi không phải hạng lừa người, cảm khái xong, lập tức nhìn ta nói tiếp.

"Thạch Đầu Thành, ngươi trợ giúp chúng ta thu hồi thần khí [Long Mã Cầm], hoàn thành nhiệm vụ Thiên Long huân chương, ta sẽ phong thưởng cho ngươi."

"Ngao ngao!"

Trong lòng ta nổi lên một trận sói tru, rốt cục đã tới lúc ban thưởng, hãy nhớ ban thưởng mãnh liệt một chút nha!

"Đinh đông, chúc mừng ngoạn gia Thạch Đầu Thành hoàn thành duy nhất ẩn tàng nhiệm vụ Thiên Long huân chương. Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi muốn đại biểu cho Thiên Long vương triều ban thuởng cho ngươi.“

Cũng đại biểu cho Thiên Long vương triều phát thưởng cho ta, cái này là quốc gia cấp thưởng a, tuyệt đối sẽ không hẹp hòi rồi, ta lập tức tràn ngập hân hoan.
Thật chờ mong.

"Phần thưởng thứ nhất: Thạch Đầu Thành, bởi vì ngươi hoàn thành nhiệm vụ Thiên Long huân chương. Thần khí Thiên Long huân chương cấp cho ngươi, sau khi giám định, ngươi có thể trực tiếp sử dụng, hơn nữa Thiên Long huân chương đã chuyển thành vật phẩm đặc biệt của riêng ngươi, không thể vất ra, không thể giao dịch, không thể rơi xuống."

Sảng khoái!

Thần khí Thiên Long huân chương rốt cục cũng trở thành của ta, lát nữa đi tìm giám định lão đầu giám định cho ta (LP có giám định chức nghiệp, nhưng chỉ sơ cấp, giám định thần khí mức thành công khoảng…0% hoặc thấp hơn ^.^). Hi vọng thuộc tính không tồi, vậy là xong phần thưởng thứ nhất, để xem phần thưởng thứ 2 là gì, chắc là không thua kém thần khí chứ!

"Phần thưởng thứ hai: Thạch Đầu Thành, bởi vì ngươi hoàn thành nhiệm vụ Thiên Long huân chương, Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi có thể đem ngươi chuyển chức thành ẩn tàng chức nghiệp Thiên Mã Kỵ sĩ. Thạch Đầu Thành, ngươi có nguyện ý tiếp nhận chuyển chức, một khi chuyển chức thành công, ngươi sẽ trở thành Thiên Mã kỵ sĩ, chức nghiệp trước kia sẽ biến mất."

Không phải chứ, quá hèn hạ nha!

Chức nghiệp bây giờ của ta đang là duy nhất ẩn tàng chức nghiệp Hoàng Gia kỵ sĩ, dựa theo lời Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi sau này Hoàng Gia kỵ sĩ sẽ trở thành Hộ Điện Kị Sĩ - thủ hạ dưới trướng của Thiên Mộng nữ thần, sẽ trở thành một trong những Long kỵ sĩ nổi danh cường đại, muốn ta bỏ qua chức nghiệp Hộ Điện Kị Sĩ cường đại, chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ, cái này cũng quá buồn cười nha.

Ài.

Ta đương nhiên sẽ không chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ, mặc dù Thiên Mã kỵ sĩ cũng là ẩn tàng chức nghiệp, cũng là chức nghiệp đại địa kỵ sĩ tương đối cường đại, nhưng mà căn bản không thích hợp với ta, hơn nữa khi ta kiến thức được sự uy vũ cùng cường đại của [Tam Đầu Hắc Long Kị Sĩ], đặc biệt là khí thế [hắc sắc ma khí] bao phủ thiên địa của hắn, thật sự là tàn khốc, làm cho ta lưu lại ấn tượng rất sâu.

Bởi vậy, Long kỵ sĩ là mục tiêu ta theo đuổi, muốn chuyển ta cũng chỉ chuyển thành Long kỵ sĩ, tốt nhất là loại Hắc Ám Long kỵ sĩ.

Không được!

Mặc dù ta không chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ, nhưng cũng không thể dể dàng bỏ qua được, cái này là phong thưởng nhiệm vụ mà ta liều mạng mới có được a.

"Mã tướng quân, chức nghiệp ta bây giờ là Hoàng Gia kỵ sĩ, ngươi lại muốn cho ta chuyển chức Thiên Mã kỵ sĩ, phong thưởng như vậy thật không có đạo lý nha, ngươi nói ta có nên hay không chuyển chức?"

Ta không phục hướng Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi đưa ra kháng nghị, cũng may hệ thống nhiệm vụ trong (Vương giả) đều có trí năng, ta cần phải cùng Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi lý luận một phen, hy vọng hắn có thể thưởng cho cái khác, hoặc là có...hay không biện pháp khác.

"Cái này......" Thiên Mã kỵ sĩ nhất thời tắc họng.

"Thạch Đầu Thành, ta chỉ là một tên Thiên Mã kỵ sĩ, chỉ có thể cho ngươi chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ là năng lực mạnh nhất ta có, huống hồ phong thưởng là do Thiên Long vương triều đặc biệt quy định, ta không có có biện pháp sửa đổi."

Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi nhìn ta nhún nhún vai, lắc đầu, hình như hắn cũng rất ủy khuất.

Ẩn tàng chức nghiệp dưới 50 cấp, Thiên Mã kỵ sĩ chính là một trong những ẩn tàng chức nghiệp cường đại nhất, nhưng mà tên Thạch Đầu Thành trước mắt này lại quá biến thái đi, cũng đã chuyển chức thành thần bí Hộ Điện Kị Sĩ, thành ra bây giờ mới xuất hiện mâu thuẫn như vậy.

"Vậy làm sao bây giờ, lần phong thưởng thứ hai chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua? Chẳng lẽ ta khổ cực cứ như vậy mà uổng phí sao? Chẳng lẽ ta mạo hiểm đi vào nguy hiểm trong Thuỷ Vụ Điện lại không được hồi báo sao?"

Thấy Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi cũng không phải rất kiên quyết. Chẳng lẽ còn có đường sống, ta nhanh chóng không buông tha hắn, thừa thắng truy kích.

"Cái này, cái này, cái này......"

Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi bị ta hỏi cho á khẩu không trả lời được, chuyện này đích xác thật khó giải quyết, hơn nữa ta không lĩnh phong thưởng thứ hai, thế thì phần thưởng thứ 3 cũng không thể ban xuống được, cái này mới là chuyện... khó khăn nhất của Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi.

"Được rồi, Thạch Đầu Thành, ta tựu phá lệ một lần, cho ngươi thông dung một chút, ngươi có thể đề cử một người tiếp nhận phong thưởng này. Ta có thể đem người ngươi đề cử chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ."

Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi cắn chặt răng, ngoan tâm hướng ta thỏa hiệp, sau đó như đinh chém sắt nói.

"Thạch Đầu Thành. Cái này là điều lớn nhất ta có thể làm được, không thể sửa đổi nữa đâu. Hơn nữa người ngươi đề cử trong vòng một tháng phải tới tiếp nhận chuyển chức, bằng không phần thưởng này tự động bỏ qua."

Cũng được!

Thật sự để cho phong thưởng xảy ra biến cố này, ta âm thầm cảm khái một tiếng, cũng có thể cho ta đề cử người chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ, phần thưởng chẳng những linh hoạt hơn rất nhiều, hơn nữa có thể phát huy tác dụng rất lớn của nó. (tức là sẽ có 2 người ẩn tàng chức nghiệp, càng mạnh hơn…)

Nên đề cử ai chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ đây nhỉ?

Ta không khỏi hướng mỹ nhân Kỳ Tiểu Giai bên cạnh nhìn lại. Anh tư hào sảng như Kỳ Tiểu Giai rất có phong độ kỵ sĩ. Mặt khác, nàng cũng rất cao ngạo, phối hợp với khí chất thanh xuân của nàng, tuyệt đối có thể đánh sâu vào thị giác làm cho người ta một lần gặp là nhớ mãi không quên.

Chỉ là truyền thống khôi giáp của kỵ sĩ có điểm là trọng trang cùng dày đặc, đem mặc trên thân tư yểu điệu của mỹ nhân có điểm quá nghiêm mật, ảnh hưởng đến mỹ cảm của Kỳ Tiểu Giai, không thể phát huy vẻ xinh đẹp phóng khoáng của nàng. Nhưng mà Thiên Mã kỵ sĩ lại không giống như vậy.

Thiên Mã kỵ sĩ yêu cầu khôi giáp nhẹ nhàng, hoa lệ, lại linh hoạt khi chiến đấu, càng có thể hiển lộ ra vẻ lả lướt mê người của Kỳ Tiểu Giai. Càng làm cho vẻ thanh xuân cùng linh mẫn của nàng tận tình bộc lộ ra. Hơn nữa. Thiên Mã kỵ sĩ ngoại trừ năng lực cường đại bên ngoài, còn có thể cưỡi trên Thiên Mã phi hành trong bầu trời, đối với mỹ dạng người tràn ngập anh khí như Kỳ Tiểu Giai này thật sự là quá thích hợp nha.

Kỳ Tiểu Giai anh khí tràn ngập khắp người không nói, mà thân hình nàng càng hỏa bạo dị thường, không biết khi nàng mặc khôi giáp nhẹ nhàng hoa lệ lên người, có phải hay không càng thêm mê người, ta yy nghĩ đến, cái này mới là chủ ý chính của ta.

Nghĩ đến thân hình mỹ nử, ta trong lòng "Hắc hắc" cười gian, nhưng mà dựa theo thái độ bình thường Kỳ Tiểu Giai đối với ta, chẳng những không có hảo ngôn hảo ngữ(lời hay tiếng đẹp), hơn nữa thường xuyên trợn mắt nhìn ta, thậm giả đối với ta luôn luôn khinh thường, hoàn toàn chuyên môn cùng ta đối nghịch, phỏng chừng nàng căn bản sẽ không nghe đề nghị của ta , trái lại còn không thèm chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ nữa ấy chứ.

"Tiểu Giai, ngươi có muốn chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ."

Không phấn đấu khẳng định sẽ không có thành công, vì mỹ cảnh sau này, ta nhẹ nhàng... cất tiếng hỏi Kỳ Tiểu Giai, hy vọng Kỳ Tiểu Giai có thể đồng ý chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ.

Muốn theo đuổi mỹ nữ, không chủ động có thể nào thành công!

"Ta......"

Ngoài dự liệu của ta, Kỳ Tiểu Giai cũng không có trực tiếp cự tuyệt, lại muốn nói gì đó nhưng có vẻ rất khó nói ra.

"Lâm Phong, Tiểu Giai đồng ý đó."

Lăng Ngọc Nhã hướng ta nháy mắt mấy cái, cao hứng kéo Kỳ Tiểu Giai đi qua, đối với tính tình của Kỳ Tiểu Giai nàng phi thường hiểu rõ, tự nhiên rất hiểu nội tâm Kỳ Tiểu Giai muốn nói gì.

Mặc dù Kỳ Tiểu Giai bình thường đối với ta luôn là một bộ mặt hung ác, lạnh lùng, luôn luôn đối đầu, với ta thập phần không khách khí, mỗi khi gặp là tìm cách khinh thường chế nhạo ta, đương nhiên hoàn toàn là vì Lăng Ngọc Nhã một lần bị ta làm cho thương tâm, đối với sự hoa tâm của ta cảm thấy rất bất mãn.

"Mã tướng quân, ta muốn cho bằng hữu ‘Phong Chi Ma Nữ ‘ của ta chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ."

Nếu Kỳ Tiểu Giai không có phản đối, ta nhanh chóng hướng Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi nói, sợ nàng đột nhiên thay đổi chủ ý, Kỳ Tiểu Giai hôm nay ôn nhu như vậy, thật sự là làm cho ta kinh hãi, nhưng ta cũng rất thích vẻ anh khí cùng hình dáng thẹn thùng này của nàng.

‘Phong Chi Ma Nữ ‘ chính là tên du hí Kỳ của Tiểu Giai, vừa nhìn là biết trùng tên với ta, trách không được lần trước Lăng Ngọc Nhã không nói cho ta biết tên du hí của Kỳ Tiểu Giai.

"Hảo."

Thiên Mã kỵ sĩ Mã Lôi trả lời thuyết phục một tiếng, quay đầu lại nhìn Kỳ Tiểu Giai nói.

"Phong chi ma nữ, ngươi có nguyện ý chuyển chức thành Thiên Mã kỵ sĩ, một khi chuyển chức thành công, ngươi sẽ trở thành Thiên Mã kỵ sĩ, chức nghiệp trước kia liền biến mất."

"Ân."

Kỳ Tiểu Giai thấp giọng trả lời đồng ý một tiếng, ngọc dung thẹn thùng cúi xuống, không dám nhìn ta, Kỳ Tiểu Giai lần đầu tiên lại nghe lời ta nói, lần đầu tại ta ở trước mặt nhận thua.

Like
Về Đầu Trang Go down
https://a1tqt.forumvi.com
 
Chương 209: một trận ồn ào
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chương 298: Sau khi mây mưa ( hạ ) Nguồn: http://4vn.eu/forum/showthread.php?52876-Vong-du-Phong-Luu-Ky-Si-Chuong-322-Nguon-4vn-eu&page=61#ixzz2EYYZ7FTG
» Chương 214: [Kim Lang huân chương]
» Chương 3: Đầu Túc (Tìm nơi ngủ trọ) (Hạ)
» Chương 73: . 74
» Chương 4: Hồi gia (Hạ)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
10a1 Trần Quốc Tuấn High School :: Phong lưu kỵ sỹ-
Chuyển đến