10a1 Trần Quốc Tuấn High School
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

10a1 Trần Quốc Tuấn High School

10a1 TQT
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Vào Mục thông báo đăng kí để tham gia với 10a1 nhá
Top posters
»—»Ñhø¢__¶«µ†ë«—«
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
kitpro_qn
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
Admin
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
kuhieu107
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
™»cutitapvo«™
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
shigeru
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
stranger_lonely
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
nguoilamat153
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
phuongthao_354pdp
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
tht_angel9x
Chương 265: có người tới thăm   Vote_lcapChương 265: có người tới thăm   Voting_barChương 265: có người tới thăm   Vote_rcap 
Latest topics
» Quyển 6 Chương 3: Khuynh thuật
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 5:02 pm

» Chương 2: Cứu Tinh
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 5:00 pm

» Chương 1: Cừu gia
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 3:41 pm

» Quyển 5 Chương 5: Phóng Sinh
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:33 am

» Quyển 5 Chương 4: Kịch Chiến
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Quyển 5 Chương 2: Quỷ Linh
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Chương 1: Cộng duc
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Quyển 4 Chương 5: Cuồng hoan
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:31 am

» Chương 4: Hồi gia (Hạ)
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:31 am

» Quyển 4 Chương 4: Hồi gia (Thượng)
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:30 am

» Chương 3: Đầu Túc (Tìm nơi ngủ trọ) (Hạ)
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:30 am

» Chương 3: Đầu Túc (Tìm nơi ngủ trọ) (Thượng)
Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:29 am


 

 Chương 265: có người tới thăm

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin
Admin


Posts : 680
points : 6546
Points : 0
Join date : 30/11/2010
Age : 28
from : Bãi tha ma thành phố

TQT
EXP:
exp:
Chương 265: có người tới thăm   Left_bar_bleue500/500Chương 265: có người tới thăm   Empty_bar_bleue  (500/500)

Chương 265: có người tới thăm   Empty
Bài gửiTiêu đề: Chương 265: có người tới thăm    Chương 265: có người tới thăm   I_icon_minitimeSun Dec 09, 2012 9:35 am

Chương 265: có người tới thăm
Dịch: Dương Tử
Biên dịch: Dương Tử
Nguồn: 4vn.eu








"U Lan, có...hay không có biện pháp khác?"

Khỉ thật!

Chẳng lẻ thánh cấp dược tài [Tam Linh Thánh Liên] của ta hoàn toàn là phế vật.

" Ma tộc ghê tởm!"

" Ma tộc chết tiệt!"

Ta cùng Tư Mã U Lan đồng thời phẫn hận bất bình, Tư Mã U Lan bất đắc dĩ nói.

"Chủ nhân, bây giờ đã qua tám trăm năm, nhưng mà Hồng Diệp Cốc vẫn như trước bị địa ngục liệt hỏa không ngừng thiêu đốt, nếu cấp bậc không đến 50 cấp, căn bản không cách nào tiến vào trong đó, Hồng Diệp Cốc đã bị địa ngục liệt hỏa đốt cháy thành một tòa thạch cốc, không có sinh vật gì, Hồng Diệp Cốc cũng được xưng là Hỏa Diễm cốc."

"Mà Hoa Ngọc Giản thánh địa Bách Hoa tộc, Thiên Mộng đại lục chỉ có địa phương này mới nở ra [Lam Tinh Ngọc Băng hoa], nằm trong Hồng Diệp Cốc, sợ đã đi theo Bách Hoa tộc hồi phi yên diệt, nơi đó căn bản sẽ không còn [Lam Tinh Ngọc Băng hoa] nữa, bây giờ chỉ có thể hy vọng [Lam Tinh Ngọc Băng hoa] còn có tại địa phương khác sinh trưởng mà U Lan không biết, hoặc là đợi cho gia gia trở về, chúng ta hỏi gia gia xem có...hay biện pháp khác."

Tư Mã U Lan nói tới đây, vẻ mặt u oán nhìn ta, thập phần buồn bã.

"Chủ nhân, xin lỗi......"

Tư Mã U Lan nói, đột nhiên nghẹn ngào, một trận hoảng hốt, trên vẻ mặt thanh tú tràn đầy thương tâm, nước mắt trong suốt trong song nhãn của nàng nhẹ nhàng chảy xuống.

"Bảo bối, như thế nào lại khóc?"

Tư Mã U Lan đột nhiên thương tâm, làm cho ta vô cùng kỳ quái, cũng yêu thương vô cùng.

"Chủ nhân, U Lan thật vô dụng."

"U Lan thân là tông sư cấp dược sư, cũng không thể giúp chủ nhân khôi phục [Tam Linh Thánh Liên], U Lan vô dụng."

U Lan nói xong, nhào tới tại trong lòng ta, nước mắtkhông ngừng rơi xuống .

Ta lại một trận cảm động.

"Nha đầu ngốc, cái đó và ngươi có cái quan hệ gì chứ."

Ta gắt gao ôm lấy U Lan, cấp mỹ nhân ta trong ngực lời an ủi, để cho mỹ nhân cảm thụ tình nghĩa của ta.

"Nha đầu ngốc, chủ nhân không thích U Lan của ta có vẻ mặt đau thương đâu."

"Ngoan, đừng khóc."

"Nào, cười lên cho chủ nhân xem cái nào."

"Thật xinh đẹp."

Rốt cục tình nghĩa của mỹ nhân cùng vẻ mặt u oán làm cho ta cảm động, bất quá lúc này chính là không thể để cho mỹ nhân thương tâm a.

"U Lan, Cửu U ma nữ Hoa Vô Hạ chính là vì diệt trừ Bách Hoa tộc, cũng vận dụng uy lực thật lớn của bảo vật [Ma Diễm Phần hỏa Bôi], lãng phí hơn hai ngàn năm hội tụ địa ngục liệt hỏa. Có hay không quá xúc động rồi?"

‘Địa Ngục Ma Hỏa’ của [Ma Diễm Phần hỏa Bôi] chẳng những để cho Hồng Diệp Cốc trở thành một tòa núi lửa, cũng làm cho 1 số tiên thú cùng quái vật Ma tộc không kịp thoát ra. Nếu dùng chúng để công thành, giết địch chính là vũ khí sắc bén a.

Ta có điểm không nghĩ ra l!

Cửu U ma nữ là Ma tộc đại tổng quản, giảo hoạt cùng gian trá chính là bản tính của nàng, tự nhiên sẽ không lỗ mãng, hồ đồ làm việc.

"Chủ nhân, ta hỏi qua gia gia, nghe nói lúc ấy Thiên Mộng nữ thần suất lĩnh ‘Thiên Long Vương triều’ cùng Ma tộc đại chiến vừa chấm dứt, Thiên Ma bị phong ấn, lâm vào trạng thái ngủ say, Ma tộc mất đi Thiên Ma, mất đi thủ lĩnh, quỷ tộc cùng yêu tộc thấy cơ hội lần này, đều tưởng có thể đả kích Ma tộc, xoay đổi thế cục. Thay đổi thế lực trên Thiên Mộng đại lục, hơn nữa ‘Thiên Long Vương triều’ cũng tưởng nhân cơ hội này tiến hành một lần đòn nghiêm trọng, Ma tộc lúc ấy tình huống có chút nguy hiểm."

"Bởi vậy, Cửu U ma nữ Hoa Vô Hạ mới điên cuồng sử dụng [ma diễm phần hỏa bôi]. Một là chứng minh thực lực Ma tộc, sau là biểu thị Ma tộc mặc dù không có Thiên Ma, nhưng vẫn có người có thể làm chủ, mới để cho quỷ tộc, yêu tộc cùng ‘Thiên Long Vương triều’ không dám coi thường vọng động, nếu không phải trả giá a."

"Hơn nữa, mặc dù [Ma Diễm Phần hỏa Bôi] uy lực thật lớn, nhưng mà phát động [Ma Diễm Phần hỏa Bôi] ít nhất phải cần hai giờ,. Nếu không phải Bách Hoa tộc bị vây công tại Hồng Diệp Cốc, Cửu U ma nữ Hoa Vô Hạ cũng không nhất định đủ thời gian phát động [ma diễm phần hỏa bôi]."

Nguyên lai là như vậy, ta nghe được câu chuyện, có điểm bội phục phách lực Cửu U ma nữ Hoa Vô Hạ, nhưng mà Tư Mã U Lan nói tơi đây, lại có điểm uể oải, tiếc nuối.

"Chỉ là đáng tiếc trong Hoa Ngọc Giản có [Lam Tinh Ngọc Băng hoa] a."

Oái!

Sao còn nói tới chuyện thương tâm này, ta tiếp tục chuyển đề thoại.

"U Lan, ngươi xem đồ vật này có thể luyện dược được không?"

Đem ra một ít [Tam Linh Thánh Liên], chút phụ chúc phẩm, sáu phiến liên diệp [Tam Linh Thánh Liên] , 4 căn liên ngẫu, ba đóa hoa sen còn có ba khỏa hạt sen.

Những cái này là ta thật vất vả tại [Tam Linh Thánh Liên] cuối cùng thải được đó.

"Ân, chủ nhân. Toàn là Thánh cấp dược tài. Những vật này ít nhất cũng là tiên cấp dược tài. Khẳng định có tác dụng rất lớn."

Tư Mã U Lan nhìn dược tài trong tay, phảng phất như âu yếm món đồ chơi. Cái này có thể sung quân phát huy năng lực tông sư cấp bậc dược sư của nàng.

"Chỉ là đóa [Tam Linh Thánh Liên] là bảo vật Tinh Mã Hồ nuôi dưỡng hình thành, là bảo vật độc độc nhất vô nhị của Thiên Mộng đại lục, bởi vậy, ta đối với [tam Linh Thánh Liên] cũng không biết nhiều lắm. Ta phải cẩn thận nghiên cứu một phen, mới có thể biết rõ ràng công dụng của dược hiệu."

"Hảo, U Lan. Vậy những vật này giao cho ngươi, phương diện luyện dược chủ nhân cho ngươi toàn quyền phụ trách."

Nói xong, đem dược tài bình thường còn thừa toàn bộ giao cho Tư Mã U Lan, tổng cộng dược liệu hoàn toàn không ít.

Không khỏi than thở một tiếng a!

Có [Tham Lam chi giới] siêu cấp bối bao thật là tốt. Đi ra ngoài sát quái cho tới bây giờ chưa từng vì dược phẩm hay đồ vật quá nhiều mà ko có chỗ để, mà ta đã thấy đồ vật là cứ thu tập.

"U Lan, đi du ngoạn nào!."

Còn có một đoạn thời gian, ta mới từ trong tay tám vị hồ ly tinh đuổi giết thoát khỏi, hôm nay khó có được thời gian nhàn hạ như vậy, phải đi Thiên Long thành ngắm cảnh, bình thường vì sát quái thăng cấp, làm nhiệm vụ, tại trong thành đều là vội vã mà qua, không có cơ hội nhìn kĩ mị lực thật lớn của Thiên Long thành .

Thừa dịp cơ hội này, vui vẻ tham quan thôi!

"Hảo a!"

Tư Mã U Lan dùng ma thuật xuất ra diện tráo trên mặt, chuẩn bị sắn sàng.

Mỹ nữ thích cảnh đẹp, đây là đạo lý thiên cổ bất biến. Đặc biệt là nàng với nam bằng hữu cùng đi du ngoạn.

"Đi thôi."

Nắm lấy ngọc thủ bóng loáng nhu nộn của Tư Mã U Lan, bắt đầu du ngoạn Thiên Long thành .

Kết quả, Tư Mã U Lan cùng gia gia nàng Tư Mã Viễn Sơn đã tới Thiên Long thành vài lần, so với ta còn quen thuộc hơn.

Nhìn Thiên Long thành phồn hoa , không khỏi bội phục kỹ thuật hư cấu của (Vương giả), cùng ngoài đời còn đẹp hơn, ngoại trừ địa điểm cần cho du hí như dược điếm, vũ khí điếm cùng trang phục điếm, (Vương giả) Trung đã dần mở ra tửu lâu, khu trang điếm, sức phẩm điếm, các loại ngu nhạc tràng…

(Vương giả), càng ngày càng tiếp cận cuộc sống sự thật a.

Cùng đi dạo một giờ, Tư Mã U Lan tại dược điếm mua một ít vật phẩm để luyện dược . Tư Mã U Lan trở lại hào trạch của ta, nghiên cứu khởi công hiệu phụ chúc phẩm của [tam Linh Thánh Liên]. Hơn nữa tìm kiếm vật thay thế [Lam Tinh Ngọc Băng hoa].

Mà ta bổ sung hảo dược phẩm, chuẩn bị thu thập để luyện chế [siêu cấp huyết bình] phải cần [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo] cùng [Lam Tinh Lệ Quả]. Tiếp tục bắt đầu cuộc chinh chiến mới.

"Đinh... Đông..."

"Đinh... Đông..." (chuông cửa)

Nhưng mà khi ta chuẩn bị xuất phát, một chuỗi thanh âm đột nhiên vang lên, không phải trong du hí hào trạch, mà là chuông cửa ngoài cuốc sống thật.

"Là ai nhỉ? Còn hơn một giờ nữa Lý Đồng cùng tiểu muội các nàng mới hạ khóa, hơn nữa các nàng lại có chìa khóa mà."

Thì thào tự nói, ta rời khỏi du hí, mở cửa phòng, khi nhìn thấy người đến, ta lập tức suy nghĩ:

Xong đời!

Lại sắp có một phen phiền toái rồi!

Like
Kho truyện kiếm hiệp
Kho truyện sắc hiệp
Kho truyện tiên hiệp
Trả lời kèm trích dẫn Đưa vào blog Cám ơn
18/09/2010 12:09 PM #275
hoatigon
Quản kho

Gia nhập
Apr 2010
Bài gởi
12,791
Mã thành viên
97434
Downloads
83
Uploads
0
Xu
0.00 (Tặng Xu)
Cám ơn
21
Được cám ơn 1,144 lần
Võng Du Phong Lưu Kị Sĩ
Tác giả: Lãnh Thạch

Chương 266: uy lực của nói dối
Dịch: Dương Tử
Biên dịch: Dương Tử
Nguồn: 4vn.eu









Người đến không phải ai khác, chính là hai người biểu muội Tuyết nhi, Nam Cung Ngọc Băng và Nam Cung Ngọc Điệp.

Nam Cung Ngọc Băng dung nhan tuyệt thế tự nhiên là một bộ mặt lạnh lùng, phảng phất như một pho tượng mỹ nữ làm từ băng hoàn mỹ, họa xuất những đường cong đẹp tuyệt đáng để kiêu ngạo, hãnh diện, giống như tiên nữ lạnh lùng phủ xuống nhân gian. Phảng phất hết thảy đều không lọt vào con mắt của nàng, không chuyện gì có thể để cho nàng quan tâm.

Nam Cung Ngọc Băng như một khối băng làm cho người ta không cách nào nhìn kỹ, rồi lại nhịn không được, phải mở to đôi mắt ngắm nhìn tiên nữ!

Còn phía trước Nam Cung Ngọc Băng là một dáng người lả lướt kiều xảo, làm cho người người thương yêu, đình đỉnh ngọc lập chính là Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp, đôi chân thon dài, mắt son mày liễu, chiếc mũi ngọc đáng yêu, cùng làn da tay trong suốt khiết bạch phối hợp thành một tiểu tiên nữ làm cho nhân ái liên (mọi người yêu thích). Phảng phất như phù dung lục bích nở trong làn nước trong xanh. (Mịa!! Tui đây chán nhất là mấy cảnh tả người con gái xinh đẹp!! Còn nào tả cũng tương tự nhau bố ai hình dung được!! Đoạn này tui dịch hơi gượng!! Nói chung là xinh đẹp có j anh em đọc VP tìm hiểu thêm T_T )

Nhưng mà bây giờ cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của Nam Cung Ngọc Điệp quyệt trứ hồng nhuận (mím lại tức giận), một bộ dáng hung hung nhìn là sáng tỏ nàng chính là muốn tìm ta gây phiền toái.

"Lâm Phong."

Đã thấy ta, Nam Cung Ngọc Điệp thiếu chút nữa lộ ra nụ cười, muốn gọi ta một tiếng Lâm đại ca, nhưng mà nhớ tới sự ghê tởm của ta (bỏ M Tuyết hay bị sàm sỡ lúc trước nhỉ??), hung hăng kêu ta một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu quyệt canh khởi (hé mở).

"Trước tiên vào đây đi." (come on baby!)
Nhìn đối mỹ nhân trước mắt này, chỉ có thể bất đắc dĩ mời các nàng vào phòng, bất quá ta thật sự rất cảm khái, Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp đôi tỷ muội này, như thế nào lại phong hoa tuyệt đại xuất chúng như thế chứ.

Nam Cung Ngọc Băng nhìn Nam Cung Ngọc Điệp bước vào vẫn đứng im. Ta mỉm cười nhìn nàng, chờ đợi nàng tiến vào, nhưng mà nhìn ta, Nam Cung Ngọc Băng không khỏi nhớ tới hành động vô sỉ cùng hạ lưu, nhớ tới sự bá đạo cùng dã man của ta lúc trước.

Chính là tại ngày đó, cơ thể băng thanh ngọc khiết của nàng bị tên nam nhân này giam cầm, lại bị nam nhân này thân mật sờ soạng ngực nàng 1 hồi, bỗng dưng nàng cảm thấy rối loạn, hung hăng nhìn hắn.

Nam Cung Ngọc Băng nổi lên một trận tâm hư (hoảng hốt), tâm tư lạnh lùng của nàng đột nhiên phanh phanh nhảy mạnh lên, tuyệt thế dung nhan đột nhiên trở nên nóng lên, bay lên một trận đỏ ửng.

Chỉ là bởi vì thân thể tuyệt vời của nàng đã lạc in ấn ký của nam nhân này, đã bị nam nhân này phách chiêm, đã thành tư hữu phẩm (vật sở hữu) của nam nhân này. (Bị sờ 1 cái có nghiêm trọng vậy ko?)

Hơn kinh khủng là, ở chỗ sâu trong nội tâm của Nam Cung Ngọc Băng đã khắc sâu bóng dáng của tên nam nhân này, cam nguyện thành... tù binh cho hắn.

Nam Cung Ngọc Băng mặt thẹn thùng, thật muốn xoay người đào tẩu. Không muốn để cho hắn phát hiện nội tâm yếu ớt cùng vô lực của nàng.

Nhưng mà, nhìn thấy nam nhân này, đã thấy tên vô sỉ Lâm Phong, Nam Cung Ngọc Băng lại nhịn không được, muốn bước vào, lại muốn bỏ đi, thành ra không biết di động cước bước thế nào.

Bởi vì lần trước có thời gian xấu hổ. Nam Cung Ngọc Băng không dám tới tìm ta, cũng không muốn tái kiến ta, nhưng mà thấy ta, Nam Cung Ngọc Băng tâm tình đột nhiên kích động, đột nhiên ta nổi lên một cổ cảm giác ngọt ngào hạnh phúc.
Nam Cung Ngọc Băng đột nhiên phát hiện, nội tâm của nàng đúng là tưởng niệm nam nhân này, muốn cùng nam nhân này gặp mặt, muốn cùng nam nhân này ở một chỗ, tưởng niệm lồng ngực rộng rãi vững chắc của nam nhân này .

Tại trước mặt hắn, không hiểu sao nàng lại bất lực thế này, bất đắc dĩ vô lực như vậy.

Nam Cung Ngọc Băng đột nhiên phát hiện, sự cao ngạo, lạnh lùng của nàng tại trước mặt hắn căn bản không chịu nổi một kích, đã bị nam nhân này hoàn toàn làm cho nát bấy.

Trong lòng đau xót, Nam Cung Ngọc Băng thiếu chút nữa chảy xuống một làn nước mắt ủy khuất mà nàng cũng không rõ ràng lắm...

Muội muội Nam Cung Ngọc Điệp đã tiến vào phòng.

Bây giờ, ngoài cửa chỉ có ta cùng nàng, Nam Cung Ngọc Băng càng thêm bối rối, trong lòng càng thêm chua xót, nhanh chóng bước vào phòng, theo sát sau muội muội Nam Cung Ngọc Điệp. Hy vọng giữ lại một phần tôn nghiêm cuối cùng của nàng. Không muốn để cho nam nhân này thấy nước mắt của nàng.

"Lâm Phong, ngươi tại sao lại cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia tay, ngươi... ngươi nói …cho ta."

Một phen trầm mặc, Nam Cung Ngọc Băng rốt cục cũng mở miệng nói ra mục đích tới đây lần này .

Đáng tiếc, Nam Cung Ngọc Băng căn bản không có kinh nghiệm cùng người khác trao đổi, căn bản không biết như thế nào trách vấn người khác. Mặc dù ngữ ngôn lạnh như băng, nhưng mà không có một chút uy lực nào. Ta đều hoài nghi nàng có hay không đang nói với ta.

"Lâm Phong, ngươi tên đại bại hoại này, đại sắc lang, ta cùng tỷ tỷ hôm nay tìm ngươi, chính là muốn ngươi cấp cho Tuyết Nhi một cái công đạo. Tại sao cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia tay?"

"Trừ phi ngươi cùng Tuyết nhi biểu tỷ làm lành, nếu không, đừng nghĩ ta cùng tỷ tỷ bỏ qua cho ngươi."

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nhịn không được, bước tới trước người ta, nhìn ta chằm chằm không tha, tỷ tỷ nàng Nam Cung Ngọc Băng cái gì đều tốt, nhưng mà bị gia tộc an bài tu luyện võ học, rất ít tiếp xúc bên ngoài, căn bản không có có cái gì trao đổi kinh nghiệm, nàng đành cất giọng chất vấn tên đại sắc lang trước mắt này.

Ách!

Đừng làm ta sợ!

Ta đột nhiên một trận hạnh phúc, nhớ tới ngày đó hương diễm loạn đấu, không khỏi hướng Nam Cung Ngọc Băng bên cạnh nhìn lại, nhớ tới mỹ nữ lạnh như băng này lại nhu tình cùng mị cốt như thế, một trận tâm động, thân tư tuyệt vời của Nam Cung Ngọc Băng cùng làn da khiết bạch, bóng loáng của Nam Cung Ngọc Điệp như hiện ra trước mắt ta.

Nhưng mà ta cũng nhanh chóng tỉnh lại.

Đối mặt với trách vấn của Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp, ta thật không biết trả lời như thế nào.

"Lâm Phong, tỷ tỷ của ta tu luyện võ học, lạo là cao thủ võ công, nếu ngươi không thành thật, ngươi sẽ thảm đó."

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp đã thấy ta không nói lời nào, tiếp tục đe dọa ta sợ, làm một bộ dáng tức giận.

Biểu tỷ Vương Mộng Tuyết vĩ đại là vậy, xinh đẹp là vậy, nhu thuận là vậy, vẫn luôn là biểu tỷ đáng tự hào của nàng cùng tỷ tỷ Nam Cung Ngọc Băng. Hơn nữa Tuyết nhi biểu tỷ đối với đại sắc lang trước mắt này một lòng si tình, nhưng mà đại sắc lang này như thế nào vô tình vậy, cũng nhẫn tâm từ bỏ Tuyết nhi biểu tỷ.

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp thương tâm cở nào, tại sao Lâm đại ca không muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ cùng một chỗ, Lâm đại ca mà nàng thầm mến tại sao lại biến thành như vậy...

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nhìn Lâm đại ca trước mắt , hy vọng Lâm đại ca có thể cùng Tuyết nhi biểu tỷ làm lành, hy vọng Lâm đại ca của nàng giống như trước kia, bóp bóp cái mũi của nàng, xưng hô nàng là Tiểu ma nữ.

Võ công!

Được rồi, trước mắt ta sáng ngời...trước đem Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp hồ lộng trụ (hồ ngôn loạn ngữ - lừa đảo 1 phen).

Mặc dù ta đã quyết định, muốn đem Tuyết nhi của ta một lần nữa truy trở về. Nhưng mà ta muốn chính mình đuổi theo, ngã nơi nào, sẽ từ nơi đó đứng lên. Ta không muốn để cho Nam Cung Ngọc Điệp nhúng tay vào.

"Lúc trước, ta tu luyện một loại võ công bá đạo, là một loại võ học hàm chứa dương tính bên trong rất bá đạo, nhưng mà bởi vì luyện công không thận, nhân mà tẩu hỏa nhập ma, dương hỏa phần thân, thiếu chút nữa bạo thể mà chết. Cái thời khắc...kia quá nguy hiểm, cũng may lúc ấy Lý Đồng bên cạnh, là Lý Đồng dùng nguyên âm xử nử của nàng đem ta từ quỷ môn quan kéo trở về."

"Ngọc Điệp, Lý Đồng mạo hiểm có lẽ hội cùng ta cùng nhau, đồng thời dương hỏa phần thân nguy hiểm, cam nguyện dụng tấm thân xử nữ của nàng cứu ta, đem thân xử nữ của nàng hiến cho ta, ta không thể không vì nàng lo lắng, ta muốn với Lý Đồng cùng một chỗ, gánh chịu phần trách nhiệm này, ta......" (DG: Cao!! Con mẹ nó cao tay!! Thằng này khá!! Anh em học hỏi có j sau này dùng… nhưng có thể nói học nhìu quá tẩu hỏa nhập ma…. hahaha)

Ta chậm rãi kể lại chuyện xưa, Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên kinh hãi, Nam Cung Ngọc Băng lạnh lùng bên cạnh ngọc nhan cũng xuất hiện một tia tiêu lự (do dự- lo lắng?). Tẩu hỏa nhập ma là chuyện đáng sợ nhất khi tu luyện võ công... làm thượng cổ võ học thế gia Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp tự nhiên biết nguy hiểm trong đó .

"Lâm đại ca."

Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên nhịn không được gọi ta một tiếng, cắt đứt lời ta nói, khẩn trương đi tới trước người ta Nam Cung Ngọc Băng cũng như là muốn nói gì, nhưng mà lại bị Nam Cung Ngọc Điệp ... đoạt trước.

"Lâm đại ca, ngươi tu luyện võ công bị tẩu hỏa nhập ma sao?"

Nam Cung Ngọc Điệp nói tới đây, con mắt đen láy ánh lên một mảnh tiêu lự, một trận lệ quang trong suốt tại trong hốc mắt phiếm xuất, rơi trên dung nhan kiều xảo tràn đầy lo lắng, cũng đã quên trách vấn chuyện ta cùng Tuyết nhi, càng thêm quan tâm hướng ta hỏi.

"Lâm đại ca, ngươi đừng trách Ngọc Điệp! Là Ngọc Điệp không biết"

"Bây giờ ca thế nào rồi, còn có... nguy hiểm, hay có cái di chứng gì không? Lâm đại ca, ngươi bây giờ theo ta về nhà, ta để cho ông nội cùng ba ba giúp ngươi trị liệu. Bọn họ đều là võ công cao thủ, khẳng định đem ngươi hồi phục thật tốt."

Ta đột nhiên sửng sốt, đây là cái quái gì, ta nói dối 1 chút mà dẫn đến kết quả như vậy sao, .

Nói dối uy lực cũng thật cường đại a!

Nam Cung Ngọc Điệp thấy ta không nói lời nào, càng thêm lo lắng, 2 tay cầm lấy tay ta, nước mắt rốt cục cũng rơi xuống.

"Lâm đại ca, Ngọc Điệp lo lắng lắm, không có ngươi, Ngọc Điệp làm sao bây giờ, Lâm đại ca chúng ta bây giờ đi thôi, chúng ta......"

"Ngọc Điệp, chờ một chút."

Ta nhanh chóng ngăn Ngọc Điệp.

"Ngọc Điệp, bây giờ đại ca tốt lắm, từ sau khi vượt qua chuyện nguy hiểm do suýt tẩu hỏa nhập ma, ta đã đột phá cửa ải khó khăn của võ học, bây giờ tu luyện phi thường thuận lợi, nội lực bội tăng."

Ta vỗ vỗ ngực, để cho Ngọc Điệp kiến thức được sự kiện tráng của ta.

Nhìn Nam Cung Ngọc Điệp tâm trí đan thuần, ông nội cùng ba ba nàng giúp ta trị liệu? Dựa theo thái độ cha Tuyết nhi nếu biết ta tu luyện võ công tẩu hỏa nhập ma, một mạng sắp ô hô sợ rằng còn tổ chức ăn mừng vì ta không thể quấn quanh Tuyết nhi nữa ấy chứ.

Nam Cung Ngọc Điệp cùng Tuyết nhi giống nhau, cũng là cự tộc chi gia (nhà giàu có), thậm chí so với gia tộc Tuyết nhi càng thêm cường đại, so với người người thường như ta, bọn họ cũng sẽ cùng cha Tuyết nhi giống nhau thôi.

"Lâm đại ca, thật sự khỏe rồi chứ, một chút chuyện cũng không còn thật chứ?"

Nam Cung Ngọc Điệp chính là vẫn còn lo lắng nhìn ta, hai má còn chút nước mắt bất mãn trong suốt .

"Ngọc Điệp."

Ta đưa tay, thân thủ lau đi lệ ngân trên hai má của Nam Cung Ngọc Điệp, nhìn dung mạo mỹ nhân xinh đẹp như ngọc như hoa, khuynh quốc khuynh thành, lời thương yêu của ta thật nói không nên lời, thật cảm động ôm nàng vào trong lòng, tay ta lau đi những giọt nước mát của nàng, nhẹ nhàng nói.

"Ngọc Điệp, Lâm đại ca phiến ngươi lo lắng rồi?"

Nam Cung Ngọc Điệp vẫn không nhúc nhích, mặc cho ta ôm lấy thân thể bạch khiết mềm mại như ngọc của nàng, dung nhan đáng yêu, nàng lắc lắc đầu, kiên định nói.

"Lâm đại ca, ngươi có đúng hay không vì nguyên nhân này mới cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia tay, ngươi có đúng hay không vẫn còn yêuTuyết nhi biểu tỷ."

Nam Cung Ngọc Điệp si ngốc nhìn ta, tràn ngập chờ đợi, nói đến vấn đề rất trọng yếu nhất đối với nàng.

Like
Kho truyện kiếm hiệp
Kho truyện sắc hiệp
Kho truyện tiên hiệp
Trả lời kèm trích dẫn Đưa vào blog Cám ơn
18/09/2010 12:09 PM #276
hoatigon
Quản kho

Gia nhập
Apr 2010
Bài gởi
12,791
Mã thành viên
97434
Downloads
83
Uploads
0
Xu
0.00 (Tặng Xu)
Cám ơn
21
Được cám ơn 1,144 lần
Võng Du Phong Lưu Kị Sĩ
Tác giả: Lãnh Thạch

Chương 267: ý kiến của Tiểu ma nữ
Dịch: Dương Tử
Biên dịch: Dương Tử
Nguồn: 4vn.eu









"Ngọc Điệp, Lâm đại ca sao lại không thích Tuyết nhi biểu tỷ của ngươi chứ, Lâm đại ca cũng không muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ của ngươi chia lìa, nhưng mà có một số việc không phải chính mình có thể tự quyết định, có vài chuyện bất đắc dĩ......"

Đối mặt Nam Cung Ngọc Điệp thuần khiết, nhìn ánh mắt chờ đợi này, ta bất đắc dĩ nói. Nhưng mà nói tới đây, ta lại nổi lên một trận buồn bã.

Một năm trước đột biến gia đình, nếu là chuyện của chính bản thân mình, ta là vô luận thế nào cũng sẽ không cùng Tuyết nhi chia tay. Nhưng là vì mẫu thân, vì Ngọc Hân, vì cái nhà này, ta chỉ có thể tiếp nhận yếu hiệp của cha Tuyết nhi, bất đắc dĩ làm ra chuyện chia tay đó.

"Lâm đại ca."

Nhớ tới cùng Tuyết nhi chia tay, ta đang trầm mặc, Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên kiều mỵ kêu ta một tiếng, đã thấy ta hướng nàng nhìn xuống, cái miệng nhỏ chu lên, trên mặt cũng là ý cười doanh doanh, vui vẻ nói không nên lời, lại bắt đầu trách ta.

"Lâm đại ca, đây mới là ngươi đúng không."

Nhìn vào Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp trong lòng vẻ mặt kỳ quái, rõ ràng đang trách vấn ta, rồi lại nụ cười đầy mặt. Ta cảm thấy mờ mịt, trong khi ta đang tự hỏi, Nam Cung Ngọc Điệp cười duyên một trận càng thêm vui vẻ.

"Lâm đại ca, Lý Đồng tỷ tỷ xả thân cứu ngươi, hơn nữa đã thành nữ nhân của ngươi, ngươi tự nhiên phải gánh lấy trách nhiệm, làm cho Lý Đồng tỷ tỷ cùng ngươi hạnh phúc một chỗ. Nhưng mà, ngươi tại sao không nói cho Tuyết nhi biểu tỷ rõ nguyên nhân chuyện này, mà lại muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia lìa, đây là ngươi không đúng a."

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nhìn ta vẻ mặt mờ mịt, bắt đầu điệp điệp nói không ngớt, nhưng mà nghe Tiểu ma nữ nói, ta càng thêm mờ mịt. Đây là có ý gì?

"Lâm đại ca, nếu là nguyên nhân này, Tuyết nhi biểu tỷ khẳng định sẽ không ngăn cản ngươi cùng Lý Đồng tỷ tỷ ở cùng nhau, đến lúc đó, ngươi, Tuyết nhi biểu tỷ, Lý Đồng tỷ tỷ, ba người các ngươi đều có cuộc sống hạnh phúc bên nhau không phải là tốt hay sao."

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói tới đây, càng thêm vui vẻ. Gắt gao ôm chặt ta, dung nhan giống như tiểu tiên nữ nhẹ nhàng bay lên một trận đỏ ửng, cuối cùng nhỏ giọng nói.

"Đương nhiên, Lâm đại ca, còn có Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp của ngươi, cũng muốn cùng ngươi sống cùng một chỗ."

Choáng!

Ta càng thêm đau đầu!

Trong khi tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói một nửa ta đã bắt đầu mê muội, Nam Cung Ngọc Điệp cũng tin tưởng chuyện ma quỷ này của ta, tin tưởng cái nguyên nhân ta hồ biên loạn tạo (ba xạo tùm lum).

Bất quá!

Làm cho ta giật mình cũng là ý nghĩ của Nam Cung Ngọc Điệp.

Không hổ là Tiểu ma nữ, đặc biệt hơn nữa chính là đưa ra cách giải quyết ‘đơn giản’ của nàng, làm cho ta không biết nên nói gì. Để cho Tuyết nhi, Lý Đồng cùng theo ta? Mặc dù ta cũng có ý nghĩ này, nhưng mà Nam Cung Ngọc Điệp trực tiếp nói ra như thế, chính là làm cho ta có chút giật mình.

Thực ra ta có điều không biết!.

Kỳ thật, ý nghĩ này của Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp cũng không phải tùy ý, mà là do ta không biết truyền thống gia thế của các nàng.

Đây là quan điểm khác biệt về hoàn cảnh cùng gia tộc!

Ta chỉ là người thường, là con trong một gia đình bình thường, căn bản không biết tư tưởng truyền thống gia tộc môn phong (gia tộc cổ xưa?).

Đặc biệt là thượng cổ gia tộc của Nam Cung Ngọc Điệp, nữ tử từ nhỏ sẽ tiếp nhận tư tưởng [ tam tòng tứ đức, dĩ nam vi tôn, dĩ phu vi thiên] (Tam tòng: tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử. 4 đức: Công –dung - ngôn - hạnh. Con trai được coi trọng, ý chồng là ý trời). Truyền thống [hữu nữ nhi giá, bội tử bất trinh, tòng nhất nhi chung] (Nữ tử một khi xuất giá, phải bảo toàn tiết hạnh với chồng, sống bên nhà chồng cho đến chết!) của cổ đại thế gia này không thể thay đổi.

Nhưng là…!

Nam nhân có tam thê tứ thiếp, đối với Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp mà nói, là chuyện rất bình thường, tại trong các thượng cổ gia tộc nàng, thực lực gia tộc càng mạnh, loại... tư tưởng này càng khắc sâu, càng là cần phải có nam nhân cường đại để duy trì gia tộc, bảo hộ vinh diệu của gia tộc .

Người khác không nói, riêng cha của Nam Cung Ngọc Điệp, thì có ba phòng minh môi chánh thú thê thiếp (3 vợ có cưới hỏi). Đương nhiên, gia tộc Tuyết nhi cũng là như thế. Bởi vậy, Nam Cung Ngọc Điệp mới có loại... ý nghĩ này, để cho ta, Tuyết nhi còn có Lý Đồng sống cùng nhau.

Kỳ thật, ngoại trừ những thượng cổ gia tộc này, chỉ cần là người có tiền, có quyền, người nào không phải như thế, một chút tư tưởng này của Trung Quốc cổ đại, là rất khó thay đổi. (tư tưởng có tiền là có tất cả???)

Đây là khác biệt giữa người nghèo cùng sinh hoạt phú nhân a.

Người nghèo không thể làm chuyện gì, phú nhân chỉ cần muốn lại phi thường đơn giản.

"Lâm đại ca, ngươi nói như vậy có tốt không?"

Nam Cung Ngọc Điệp nói xong, dương dương đắc ý hướng ta khoe chủ ý huyền diệu của nàng, căn bản không có chú ý tới vẻ mặt ngạc nhiên của ta, tiếp tục đắc ý nói.

"Lâm đại ca, ngươi yên tâm, Tuyết nhi biểu tỷ sẽ không hẹp hòi vậy đâu, sẽ cho ngươi cùng Lý Đồng tỷ tỷ sống cùng nhau, hơn nữa Lý Đồng tỷ tỷ vĩ đại, xinh đẹp vậy cũng chỉ có Lâm đại ca có thể có được phương tâm Lý Đồng tỷ tỷ thôi."

Nam Cung Ngọc Điệp đắc ý nói xong, sau đó nhìn ta vội vàng nói tiếp.

"Lâm đại ca, ta lập tức gọi điện thoại cho Tuyết nhi biểu tỷ, để cho biểu tỷ biết nguyên nhân chuyện này, để Lâm đại ca cùng Tuyết nhi biểu tỷ tái hợp nha."

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói xong, chuẩn bị hành động, nhưng lại dọa ta nhảy lên, nguyên nhân này là ta hồ biên loạn tạo, chánh thức nguyên nhân cũng không phải như vậy, vội vàng ngăn Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp lại.

"Ngọc Điệp, chuyện này Lâm đại ca muốn chính mình xử lý, ngươi hiện tại không nên nói cho Tuyết nhi biểu tỷ."

Phải! Ta muốn chính mình xử lý chuyện này!

"Lâm đại ca, ngươi muốn tự mình xử lý, lúc nào xử lý?"

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp có chút không muốn chần chừ, thật muốn lập tức đem chuyện này giải quyết cho xong.

"Ngọc Điệp, cấp Lâm đại ca một ít thời gian, Lâm đại ca hứa sữa đem chuyện này giải quyết tốt, khẳng định sẽ làm Tuyết nhi theo ta hạnh phúc."

Nếu để cho Tuyết nhi biết nguyên nhân chân thật ta cùng nàng chia tay, Tuyết nhi khẳng định không thể nào tiếp nhận.

Ta nhất định phải dưới tình huống Tuyết nhi không biết, phải để cho cha Tuyết nhi phải thừa nhận ta, phải cho hắn thấy mình đã quyết định sai lầm, đây là năng lực cơ bản nhất của một nam nhân....

"Ta đương nhiên tin tưởng lâm đại ca, Lâm đại ca cấp cho Tuyết nhi biểu tỷ một cái kinh ngạc, Ngọc Điệp nghe lời Lâm đại ca."

Nam Cung Ngọc Điệp cao cao hứng gật gật đầu, một đôi mắt đen si ngốc nhìn ta, nhưng mà đột nhiên một trận tư vị hạnh phúc nảy lên trong lòng, cảm tình trong 1 thời gian dài rốt cục bộc phát ra.

"Lâm đại ca......"

Nam Cung Ngọc Điệp rốt cuộc nhịn không được, đã 1 thời gian dài thương tâm cùng tư niệm phát ra từ nội tâm, nàng nghẹn ngào kêu tên ta một tiếng, chúi đâu vào trong ngực ta, nước mắt không cầm được, tí tách rơi xuống không ngừng.

"Ngọc Điệp, làm sao vậy?"

Nhìn Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên thương tâm, ta thật yêu thương không thôi.

"Lâm đại ca, Ngọc Điệp thật là cao hứng, Ngọc Điệp… Lâm đại ca, Ngọc Điệp vui mừng nhất, Lâm đại ca đã trở lại."

Nam Cung Ngọc Điệp gắt gao ôm ta, trên mặt che kín bởi lệ ngân, nhưng lại nở nụ cười đầy mặt nhìn ta, trong ánh mắt trong suốt có thể nhận ra thân ảnh ta .

"Tiểu ma nữ…."

Ta không khỏi ôm tiểu tiên nữ trong lòng, nhẹ nhàng nói bên tai tiểu mỹ nhân, nhẹ nhàng ngửi mùi thơm của cơ thể mỹ nhân này .

"Lâm đại ca, vuốt cái mũi của ta đi."

Nam Cung Ngọc Điệp ngước lên dung nhan như hoa ngọc. Cái mũi ngọc kiều xảo khiết bạch, động tác này là thói quen của ta đối với nàng cùng tiểu muội Ngọc Hân.

"Tiểu ma nữ!"

Ta chỉ có thể thở nhẹ một tiếng, vươn bàn tay tại trên mũi ngọc Nam Cung Ngọc Điệp nhẹ nhàng vuốt ve một chút, sau đó nhéo nhéo mũi ngọc kiều xảo của nàng, sau đó lại nhẹ nhàng trên trán nàng hôn một chút.

"Lâm đại ca."

Nam Cung Ngọc Điệp cao hứng nở nụ cười, 2 tay ôm lấy cổ ta.

Đột nhiên phát hiện, đã hơn một năm không có nhìn thấy Nam Cung Ngọc Điệp, dáng người thon dài đã cao gần tới cái cổ của ta, thân hình có vẻ phát triển phá lệ, phảng phất như một đóa sắp tới thời kì nở rộ.

Nhớ tới ngày đó tiếp xúc thân mật, tiểu mỹ nhân trong lòng mặc dù không đến mười tám tuổi, nhưng nhũ phong đang phát dục đã thành hình, ta không khỏi nổi lên một trận **** đãng.

Trong lòng rung động, cúi đầu nhìn lại.

Quả nhiên, tại trước ngực ta, đối nhũ phong đã sơ hiển phong mãn, kiên đĩnh ép vào trước ngực ta, có vẻ phi thường đáng yêu, làm cho này tiểu mỹ nhân càng thêm quyến rũ đáng yêu.

Nam Cung Ngọc Điệp thật sự là một cái Tiểu ma nữ, thoải mái trong lòng ngực ta không ngừng vặn vẹo. Gây cho ta ma xát trí mạng. Nhưng mà... xấu hổ nhất cũng là, Nam Cung Ngọc Băng lạnh lùng ở bên cạnh lại ‘hừ’ nhẹ 1 tiếng, không để cho ta cảm thụ cảm giác sung sướng này quá lâu.

"Lâm đại ca, ta giới thiệu, đây là tỷ tỷ của ta - Nam Cung Ngọc Băng, ta trước kia giới thiệu qua cho ngươi. Tỷ tỷ năm nay khảo nhập Hoa Hạ đại học thi vào văn học chuyên nghiệp. Là đệ tử kiêu hãnh nhất của Nam Cung gia tộc chúng ta. Tỷ tỷ cũng là niềm kiêu ngạo của ta."

"Chính là bởi vì tỷ tỷ khảo nhập Hoa Hạ đại học, Ngọc Điệp mới có cơ hội tới nơi này, đến tìm Lâm đại ca đó."

Cũng may Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên nhớ tới tỷ tỷ nàng, đắc ý giới thiệu cho ta.

"Tỷ tỷ, đây là Lâm đại ca ta thường xuyên nhắc tới, Ngọc Điệp hoan quý mến nhất- Lâm Phong."

Nghe Nam Cung Ngọc Điệp giới thiệu, nhìn mỹ nữ lạnh như băng trước mắt, nhớ tới cảnh hỗn loạn cùng **** đãng ngày đó, lúc này thật có điểm xấu hổ, Nam Cung Ngọc Băng liếc mắt nhìn ta, tựu cúi đầu, không dám nhìn tiếp.

Bất quá, cũng may có Nam Cung Ngọc Điệp Tiểu ma nữ hoạt bát đáng yêu này, chúng ta cũng dần thích ứng, bắt đầu nói chuyện.

Nam Cung Ngọc Băng người cũng như tên, vẻ mặt lạnh như băng cùng khí chất ưu nhã rồi lại an tĩnh, im lặng lạnh lùng ngồi yên 1 chỗ, rất ít nói, chỉ là thật sự nghe ta cùng Nam Cung Ngọc Điệp nói chuyện.

"Ngọc Điệp!"

"Ngọc Hân!"

Tới buổi trưa, Lý Đồng cùng tiểu muội từ trường học trở về, tiểu muội Lâm Ngọc Hân cùng Nam Cung Ngọc Điệp khi thấy đối phương, hưng phấn đứng lên nhiệt liệt hoan hô.

Hai cái Tiểu ma nữ gặp mặt, tất thay đổi cuộc sống bình yên của ta a.

Nhưng mà ta thân đầy kinh nghiệm, hơn nữa tràn đầy niềm tin.

"Đồng tỷ tỷ, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi cứu Lâm đại ca, Ngọc Điệp chẳng những muốn cảm tạ ngươi, hơn nữa thay mặt Tuyết nhi biểu tỷ cảm tạ ngươi."

Ôm xong, Nam Cung Ngọc Điệp đi tới trước mặt Lý Đồng, tỏ vẻ trịnh trọng cảm tạ.

Không có nghĩ đến Nam Cung Ngọc Điệp lại nói như vậy, nghe được Nam Cung Ngọc Điệp kỳ quái cảm tạ, không rõ nguyên nhân, lại không biết ta vừa rồi nói dối, Lý Đồng cùng tiểu muội ngạc nhiên hướng ta nhìn lại.

"Ngọc Điệp, không có gì, với Đồng tỷ tỷ ngươi không cần khách khí."

Ta vội vàng hướng Lý Đồng cùng tiểu muội nháy nháy ánh mắt, sau đó vội nói.

"Tới giờ cơm trưa rồi. Mọi người đi ăn cơm thôi."

Lý Đồng bây giờ cùng ta là lòng có linh tê (hiểu ý nhau- tâm đầu ý hợp), thấy ánh mắt của ta, mặc dù còn không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng mà tâm ý ta nàng tự nhiên hiểu rõ, sẽ không nói cái gì nữa.
Về Đầu Trang Go down
https://a1tqt.forumvi.com
 
Chương 265: có người tới thăm
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chương 46: Hấp dẫn của mỹ nữ. 47
» Chương 79: Kỳ Tiểu Giai Mê Người. 80 81
» Chương 298: Sau khi mây mưa ( hạ ) Nguồn: http://4vn.eu/forum/showthread.php?52876-Vong-du-Phong-Luu-Ky-Si-Chuong-322-Nguon-4vn-eu&page=61#ixzz2EYYZ7FTG
» Chương 214: [Kim Lang huân chương]
» Chương 77: Mĩ Nữ Hội Ước.78

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
10a1 Trần Quốc Tuấn High School :: Phong lưu kỵ sỹ-
Chuyển đến