10a1 Trần Quốc Tuấn High School
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

10a1 Trần Quốc Tuấn High School

10a1 TQT
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Vào Mục thông báo đăng kí để tham gia với 10a1 nhá
Top posters
»—»Ñhø¢__¶«µ†ë«—«
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
kitpro_qn
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
Admin
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
kuhieu107
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
™»cutitapvo«™
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
shigeru
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
stranger_lonely
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
nguoilamat153
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
phuongthao_354pdp
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
tht_angel9x
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_lcapChương 300: Ta là kẻ vô lại  Voting_barChương 300: Ta là kẻ vô lại  Vote_rcap 
Latest topics
» Quyển 6 Chương 3: Khuynh thuật
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 5:02 pm

» Chương 2: Cứu Tinh
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 5:00 pm

» Chương 1: Cừu gia
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 3:41 pm

» Quyển 5 Chương 5: Phóng Sinh
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:33 am

» Quyển 5 Chương 4: Kịch Chiến
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Quyển 5 Chương 2: Quỷ Linh
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Chương 1: Cộng duc
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:32 am

» Quyển 4 Chương 5: Cuồng hoan
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:31 am

» Chương 4: Hồi gia (Hạ)
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:31 am

» Quyển 4 Chương 4: Hồi gia (Thượng)
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:30 am

» Chương 3: Đầu Túc (Tìm nơi ngủ trọ) (Hạ)
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:30 am

» Chương 3: Đầu Túc (Tìm nơi ngủ trọ) (Thượng)
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeby Admin Thu Dec 20, 2012 11:29 am


 

 Chương 300: Ta là kẻ vô lại

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin
Admin


Posts : 680
points : 6546
Points : 0
Join date : 30/11/2010
Age : 28
from : Bãi tha ma thành phố

TQT
EXP:
exp:
Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Left_bar_bleue500/500Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Empty_bar_bleue  (500/500)

Chương 300: Ta là kẻ vô lại  Empty
Bài gửiTiêu đề: Chương 300: Ta là kẻ vô lại    Chương 300: Ta là kẻ vô lại  I_icon_minitimeSun Dec 09, 2012 7:37 pm

Chương 300: Ta là kẻ vô lại

Dịch: Tiểu Tây
Biên dịch: Tiểu Tây
Nguồn: 4vn



“ Được rồi Lâm Phong, ta không phản kháng nữa. Thả ta xuống được không?”

Đối với sự vô lại của ta Liễu Mộng Yên không có biện pháp gì, dần dần đi vào khu dân cư, ánh sáng của những ngọn đèn trong các ô cửa sổ hắt ra sáng rực. Cảnh tượng của ta và Liễu Mộng Yên hấp dẫn ngày càng nhiều ánh mắt tò mò, Liễu Mộng Yên cuối cùng cũng phải thỏa hiệp với ta.

“ Không phản kháng cái gì?”

Nhìn người ngọc thẹn thùng trong lồng ngực, bất đắc dĩ phải ôn nhu làm cho lòng ta động đậy, ta hướng về nàng hỏi trêu chọc, vẫn ôm lấy nàng như trước.

"Lâm phong, ngươi..."

Nhìn ta giả ngu, Mộng Yên nhất thời nổi giận.

“ Cái gì?”

Ta làm như không có chuyện gì, không thèm nhìn nàng đang phát hỏa, ngẩng đầu bước nhanh về phía trước.

"Ngươi..."

Nàng càng thêm tức giận, chịu không biết phải làm sao với ta.

“ Bỏ ta xuống, ngươi giúp ta đi là được rồi.”

Nhưng mà ta rất vô lại, nàng hoàn toàn bị ta khống chế, không có cách nào chỉ có thể khuất phục, xin tha.

Vô lại vĩnh viễn là khắc tinh của mĩ nhân!

“ Lâm Phong, ta cầu xin anh. Cho em xuống….”

Nói tới đây, tiếng của Mộng Yên đã như muỗi kêu, giống như một lời ân ái ôn nhu, hoàn toàn thỏa hiệp với ta thẹn thùng đem ngọc dung dấu vào trong ngực ta.

Nàng thẹn thùng, nhu thuận như vậy làm ta không thể chống đỡ, cúi đầu hôn lên trán nàng. Nhẹ nhàng đặt nàng xuống giúp đỡ nàng đi về phía trước.

“ Oan gia!”

Mộng Yên hung hăng liếc nhìn ta, không nghĩ tới ta thả nàng xuống lại còn chiếm tiện nghi của nàng. Nhưng mà lúc này nàng không còn ý muốn phản kháng nữa mà tựa vào người, mặc ta nắm lấy tay, nàng đem dung nhan dấu vào ngực ta đi về phía trước.

Ta không để ý ánh mắt mọi người, nếu mà có người nhìn thấy ta ôm Liễu Mộng Yên, ngày mai Hoa Hạ Đại Học sẽ rối loạn. Nhưng mà như vậy cũng tốt, nếu cảnh ta thân mật giúp đỡ Liễu Mộng Yên mà được đồn ra ngoài, chắc là sẽ có đôi chút ảnh hưởng.

Dưới ánh trăng mờ ảo cảm thụ được mùi hương sâu kín của cơ thể nữ nhân cùng những cơn gió mát mẻ, thật lòng muốn đi mãi như vậy để cảm thụ, tiếc là đã sớm đến cửa nhà Liễu Mộng Yên.

“ Lâm Phong, tới nơi nồi.”

Liễu Mộng Yên nhẹ nhàng nói, mở cửa phòng, nhìn thấy ta si ngốc nhìn nàng không có ý định đi về, Mộng Yên biết ta lo lắng cho nàng, biết ta thực sự để ý nàng làm nàng cảm thấy hạnh phúc.

“ Lâm Phong…. vào …”

“ Em vào nhà đây, em không sao.”

Liễu Mộng Yên vốn muốn nói : ‘ Lâm Phong, anh có vào không?’ nhưng mà xấu hổ ngượng ngùng không dám nói, đành phải sửa thành như vậy. Tuy nàng rất muốn ta vào nhà nhưng mà là con gái nên ngượng ngùng cao ngạo, làm cho nàng không thể nói thành lời.

Huống hồ hôm nay xảy ra chuyện như vậy càng làm cho Mộng Yên thêm xấu hổ vô cùng, nếu chỉ có 2 người trong phòng sẽ càng làm cho nàng thêm xấu hổ.

“ Mộng Yên, anh khát nước…”

Tiếc là ta chẳng những là sắc lang lại còn vô lại, thêm vào nữa ta rất lo lắng cho Liễu Mộng Yên. Nhìn nàng sau khi bị ta ức hiếp lại quyến rũ kiều mỵ kèm theo chút uể oải và u oán khiến ta luyến tiếc không muốn rời đi. Huống hồ Mộng Yên bị ta ăn hiếp ( chết mất thôi, vốn từ ít quá chả bik dùng từ gì thay từ ức hiếp cả) làm sao ta có thể nhẫn tâm ra về, để nàng cô đơn một mình trong căn phòng vắng ;)).

“ Anh đi lấy nước.”

Ta nói với giọng ấm áp nhất, sau đó ta theo Liễu Mộng Yên vào nhà. Trước mặt Mộng Yên đi vào nhà làm cho nàng ngạc nhiên cực độ, ngây ngô nhìn ta, không ngờ da mặt ta lại dày như vậy.

“ Lâm Phong, anh …”

Nhưng mà nhìn bong dáng ta đi vào trong nhà, Liễu Mộng Yên biết rằng ta lo lắng cho nàng, không muốn nàng phải cô đơn, trong lòng cảm động, nước mắt không cầm được mà chảy xuống. Thiếu chút nữa là chạy đến ôm lấy ta, trong thâm tâm nàng thật sự không muốn ta rời đi, nhất là hôm nay.

Vào phòng Liễu Mộng Yên, ta và nàng lâm vào trầm mặc, không biết nói gì, cũng không biết nói như thế nào. Nhìn chương trình ti vi nhàm chán, hai người có tâm sự trong lòng nên cũng không để ý.

“ Lâm Phong, em không sao, nghỉ ngơi một chút là được. Anh cứ về trước đi.”

Tuy rằng biết là sẽ xấu hổ, nhưng không ngờ cả hai chúng ta lại ngại ngùng đến vậy, không biết nói gì.

“ Ừ, thời gian cũng không sớm nữa, xem hết chương trình này anh sẽ về!”

Tuy rằng ánh mắt nhìn chăm chú vào ti vi, nhưng trời mới biết đang chiếu chương trình gì, cũng chẳng biết ta đang nhìn gì nữa.

“ Có cần anh giúp không?”

Nhìn hành lý trong phòng khách, Liễu Mộng Yên mới từ bên ANh trở về còn chưa kịp dọn hành lý, đã đi tìm ta hỏi tội. Bởi vì Liễu Mộng Yên ở trong trường, phòng ốc đã có bảo mẫu quét dọn định kỳ nên rất sạch sẽ, không hề có chút lộn xộn nào cả.

“ Hành lý không có gì, anh cứ xem ti vi đi, em đi tắm rửa qua đã.”

Liễu Mộng Yên thấy ta không có ý ra về, bị hấp dẫn bởi chương trình trên ti vi nên quyết định đi tắm rửa. Nàng cũng ta cuồng loạn tới giờ chưa hề tắm rửa, thân mình không hề thoải mái tẹo nào, đã muốn đi tắm rửa từ sớm.

Nằm trong bồn tắm rộng rãi Liễu Mộng Yên thoải mái nhắm hai mắt lại. Hạ thể tuy rằng còn hơi đau, nhưng lại vô cùng hạnh phúc. Đặc biệt nhớ tới đó là dấu vết của ta, làm cho tim nàng đập rộn rã không ngừng, cảm thấy rất ngọt ngào.

Cúi đầu nhìn cơ thể đầy đặn, song nhũ thẳng lên kiêu ngạo hoàn mỹ, nghĩ đến sự si mê của ta trong lòng càng them ngọt ngào.

Nữ nhân luôn tự làm mình vui vẻ, chỉ cần là nữ nhân thì ai cũng vậy. ( cái này dịch đúng nguyên văn, nhưng mà ta thấy không ổn lắm. Còn một ý nữa an hem xem xét nhé : Nữ nhân luôn vui vẻ khi được nam nhân để ý, phàm là nữ nhân đều như vậy.)

Nhưng mà chưa được bao lâu cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, một thân ảnh trước mắt nhoáng lên xông vào. Thấy có động tĩnh lạ Liễu Mộng Yên mở to mắt nhìn, thấy được người kia là ai lại nhắm hai mắt lại thẹn thùng hô lên.

"A!"

“ Lâm Phong…. Phong…”

“ Anh …. Anh làm gì vậy?”

Liễu Mộng Yên nhanh chóng thụp người xuống nước, nhắm chặt mắt lại, hai tay che cảnh xuân sắc lại lắp bắp nói.

Người xông vào phòng tắm tất nhiên là ta. Giờ phút này trên người ta không một mảnh vải, nghênh ngang hướng bồn tắm mà Liễu Mộng Yên nằm đi tới.

“ Lâm Phong….”

"Lâm phong..."

Bỗng nhiên không nghe thấy tiếng của ta, cũng không cảm thấy cảm giác ta có mặt, Liễu Mộng Yên thở ra nhẹ nhàng.

Vừa rồi nhìn thấy ta vô sỉ không mặc quần áo trắng trợn đi về phía nàng, bỗng nhiên lại không có một tiếng động và cảm giác làm cho Liễu Mộng Yên kinh ngạc.

Nàng không hề biết rằng ta đã ẩn giấu hơi thở trên người, chỉ mở mắt mới có thể nhìn thấy ta.

Ta vẫn đứng bên cạnh bồn tắm, ngắm nhìn thân hình kiễu diễm, quyến rũ kia một cách tự nhiên. Dung nhan xinh đẹp quý phái này làm cho ta say mê, một nữ nhân quyến rũ làm người ta mê mẩn.
Chương 301: Uyên ương hý thủy

Dịch: Tiểu Tây
Biên dịch: Tiểu Tây
Nguồn: 4vn



Liễu Mộng Yên mở to hai mắt nhìn thân hình xích lõa trước mặt. Còn Lâm Phong thì vô sỉ đứng bên cạnh bồn tắm nhìn mỹ nhân bên trong cách hắn không đến 1m, chăm chú đánh giá. Từng nét đẹp, từng đường cong của mỹ nhân, trong mắt hắn tràn đầy si mê.


"Lâm Phong, ngươi là đồ lưu manh, ngươi muốn làm gì ?"

Sau khi nhìn ngắm chán chê thân thân thể xích lõa của Lâm Phong, Liễu Mộng Yên mới nhớ ra, vội vàng nhắm 2 mắt lại, kêu lên 1 tiếng, đồng thời quay mặt về phía trong…


"Lâm phong, đồ lưu manh, mau ra ngoài đi."

Liễu Mộng Yên chỉ có thể mắng 1 câu, tình cảnh như vậy đúng là rất xấu hổ

"Mộng yên, trên người ta cũng khó chịu, ta cũng muốn tắm rửa."

Lâm Phong giả vờ ủy khuất nói, lại thấy mỹ nhân nhắm mắt quay đầu vào phía trong tường, khác nào cho mình cơ hội, Lâm Phong nhẹ nhàng bước vào trong bồn tắm, tiến về phía mĩ nhân.

"Lâm phong, ngươi đi ra ngoài trước, ta tắm xong rồi ngươi..."

Hoàn toàn không ngờ Lâm Phong lại vô sỉ đến thế, Liễu Mộng Yên lập tức bị hành động của Lâm Phong làm cho ngây ngốc. Sự kiêu ngạo, tôn quý của nàng giờ chỉ còn rụt rè, e thẹn, tuy muốn Lâm Phong đi ra ngoài nhưng mặt khác cũng có chút chờ mong.

Bỗng dưng, nước trong bồn tắm bị khuấy động, Liễu Mộng Yên thấy lạ liền mở mắt ra, trước mắt một thân hình đang lao tới, nhanh chóng áp sát vào nàng, một đôi tay cường tráng vươn ra đem thân thể không mảnh vải của nàng ôm nàng trong ngực. Lập tức làm cho Liễu Mộng Yên cả kinh, bối rối, không biết phản ứng thế nào.

"Lâm phong, ngươi là đồ bại hoại!"

Bị Lâm Phong vô sỉ ôm trong bồn tắm, cảm thụ được sự va chạm giữa 2 cơ thể, lập tức ý thức của nàng trở lên trống rỗng, toàn thân không thể khống chế. Muốn phản kháng, nhưng cơ thể lại không muốn phản ứng, chỉ có thể vô lực quở trách.

"Mộng yên, ta muốn cùng nàng tắm.”

Lâm Phong vô sỉ nói…

Hai Tay dùng sức, đem mỹ nhân ôm vào lòng, sau đó đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt bóng loáng, nhẵn nhụi của nàng, tham lam ngửi chút mùi hương cơ thể, lập tức chìm đắm trong hạnh phúc sung sướng, sự quyến rũ pha chút kinh hoảng của nàng làm cho hắn yêu thích không thôi.

Nói xong, Lâm Phong cúi đầu, tham lam hôn hít lên đôi môi xin đẹp kia.

Lâm phong, ngươi là đồ lưu manh…

Trong vòng tay mạnh mẽ, sự vuốt ve ấm áp, mỹ nhân như muốn nhũn ra, không còn muốn phản kháng, lại còn kích động vô cùng.

Tuy trước đó đã bị Lâm Phong xâm phạm không phản kháng, nhưng tình huống bây giờ lại khác, trong nội tâm nàng bây giờ đang nổi sóng, tình ý nhiều năm bộc phát, cam tâm tình nguyện để Lâm Phong vuốt ve, nguyện ý để Lâm Phong chiếm giữ.

"Mộng yên, nàng thật xinh đẹp, đem tâm hồn ta câu mất rồi."

Cảm nhận được Liễu Mộng Yên xinh đẹp, nhu thuận trong lồng ngực, Lâm Phong càng động tâm , nhẹ nhàng mút lấy đôi môi anh đào của nàng, hai tay luồn ra phía trước, bắt lấy đôi ngọc phong cao vút nhẹ nhàng xoa nắn.

"Lâm phong….ư…ư…ngươi…thật là xấu!"

Song phong đầy đặn bị Lâm Phong đùa giỡn trong tay, cả người mỹ nhân run rẩy, hai mắt nhắm hờ, chỉ có thể nhỏ giọng rên rỉ.

Mỹ nhân đã triệt để chấp nhận, một đôi ngọc thủ ôn nhu tinh tế nhẹ nhàng đặt ở trên cánh tay Lâm Phong, cảm thụ sự cường tráng , tùy ý để hoành hành khám phá trên cơ thể của mình.

“Chính là nàng làm cho ta trở thành xấu xa mà!”

"Là tại ngươi!"

Lâm Phong tham lam luồn chiếc lưỡi vào trong miệng của mỹ nhân, muốn cùng cái lưỡi của nàng cuốn lấy nhau, như muốn trừng phạt nàng.

“Ngươi còn nói."

"Oan gia mà."

Mỹ nhân u oán trách cứ một tiếng, hàm răng nhẹ nhàng mở ra, sau đó đưa cái lưỡi xinh đẹp thơm tho tùy cho Lâm Phong hưởng thụ, cả người thả lỏng tựa vào ngực hắn.

Đáng tiếc là, Liễu Mộng Yên không biết kỹ xảo hôn môi, hoàn toàn nhờ Lâm Phong dẫn dắt, nhưng mà sự ngây thơ ngượng ngùng của nàng làm cho Lâm Phong càng thêm động tâm.

“Thích ta vô lại như vậy không?”

Hai tay Lâm Phong tha hồ sờ soạng, bóp lấy đôi phong nhũ phong mãn , cái núm anh đào xinh xắn, hay những đường cong dụ hoặc làm cho hắn thoải mái không thôi.

"Ta ghét nhất là vô lại ."

Mỹ nhân u oán nói, bị Lâm Phong bất chấp đạo lý làm cho nàng không còn một chút tự tôn, trong lòng bất bình, nhưng lại nhẹ nhàng hôn trả ta, hai mắt lúc mở lúc nhắm, thâm tình nhìn ta.

"Mộng yên, nàng thật tốt!”

Nội tâm Lâm Phong cảm động không thôi, mỹ nhân đã hướng mình xin khoan dung, đã biểu lộ tâm ý, đã thần phục mình. Lâm Phong có thể nào không động tâm, mỉm cười hôn lên mái tóc, hôn lên trán, lên cái mũi cao cao, vào đắm chìm trong đôi môi xinh đẹp 1 nụ hôn thật dài.

Cảm thụ được mỹ nhân nhu thuận, cảm thụ được tình ý, trong lòng Lâm Phong dục hỏa đã bành trướng, thiêu đốt, ‘tiểu huynh đệ’ đã sớm kích thích hẳn lên, nhưng sợ mỹ nhân mới bị phá thân không thể nhận thêm ân ái, chỉ đành vất vả nhịn xuống.

Nhưng mà, có được tình ý của mỹ nhận, Lâm Phong đã cảm thấy mỹ mãn rồi.

Giờ phút này, ngay trong bồn tắm, Lâm Phong cùng Liễu Mộng Yên nồng tình mật ý, hạnh phúc nô đùa, giống như uyên ương hí thủy.

Đúng là: chỉ cầu uyên ương không cầu tiên! (Chỉ muốn thành uyên ương không muốn thành tiên!)

Cảm thấy nước dần dần lạnh đi, Lâm Phong mới ôm mỹ nhân từ trong bồn tắm đi vào phòng ngủ.

"Mộng yên, ngủ đi."

Đem mỹ nhân đặt trên giường, lấy chăn đắp lên người, để nàng gối lên cánh tay ta, Lâm Phong ôn nhu nói.

Gối trên cánh tay, nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt yêu thương, Liễu Mộng Yên hạnh phúc không thôi, tuy 2 người xích lõa ôm lấy nhau khiến nàng vẫn thẹn thùng, nhưng là hai tay nàng lại chủ động ôm lấy cổ hắn, nhu thuận, xinh đẹp, cuộn mình trong lồng ngực hắn như con mèo Ba Tư.

Bởi vì bị Lâm Phong phá thân, Liễu Mộng Yên quả thực mệt muốn chết, bây giờ chẳng những an tâm, thư thái, càng cảm thấy hạnh phúc thỏa mãn, rất nhanh, Liễu Mộng Yên liền tiến vào mộng đẹp.

"Mộng yên, nàng rốt cục cũng thuộc về Lâm Phong ta”

Lâm Phong nhẹ nhàng hôn lên dung mạo khuynh quốc khuynh thành của nàng, thì thầm bên tai nàng, hai chân dây dưa giao thoa cũng một chỗ, cùng nàng tiến vào giấc mộng đẹp, một ngày thật kì diệu…
Về Đầu Trang Go down
https://a1tqt.forumvi.com
 
Chương 300: Ta là kẻ vô lại
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chương 298: Sau khi mây mưa ( hạ ) Nguồn: http://4vn.eu/forum/showthread.php?52876-Vong-du-Phong-Luu-Ky-Si-Chuong-322-Nguon-4vn-eu&page=61#ixzz2EYYZ7FTG
» Chương 214: [Kim Lang huân chương]
» Chương 18: đến Chương 19
» Chương 258: Hoa đào phi vũ.
» Chương 20: 21

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
10a1 Trần Quốc Tuấn High School :: Phong lưu kỵ sỹ-
Chuyển đến